Người trong sương gió nghe nỗi nhớ thương vọng về
Chiều bâng khuâng tha thiết theo mây trời lơ lửng
Thờ thẫn trong câu ca dao thương quê
Tình xưa ngỡ mất lòng đau não nề
Bàng hoàng chim chiều tung cánh qua bờ đê
Người đi giữa gió sương hồn bỗng đau từng ngày
Đời cô đơn câu thơ chất ngất đầy tiếc nuối
Qua bến sông xưa thương tóc em bay
Chiều sững sốt mưa buồn ướt vai gầy
Còn gì cho đời bớt đắng cay lệ đầy
Tình như suối trôi giữa hoa ngàn
Chờ bàn tay mềm nhỏ vớt đóa mộng xinh
Thuyền vỗ sóng nước trôi lênh đênh
Thở vắn đêm lang thang
Sầu kiếp nặng nợ mang
Người đi trong gió sương sầu nhớ quê dào dạt
Tình như mây trôi qua lặng lẽ đời ngơ ngác
Thăm thẳm cơn đau trong tim mênh mông
Chiều xao xuyến đi tìm giấc mơ vàng
Thầm yêu thương ai khóc than đời dở dang