Đồi trăng sương đổ chập chùng
Sông lồng bóng nguyệt vào khung tưởng hoài
Lá vàng rơi, ngỡ dáng ai
Rừng khuya khua động gót hài thiên thu
Tiếng thu hay ngỡ tiếng lòng
Mà se thắt dạ mấy vòng ngũ cung
Người đi sương khói mịt mùng
Tôi ngồi buông phím gõ cung thương về
Thu về mượn sắc thu sầu
Vẽ đôi mắt nhớ, tô màu dáng thương
Mượn thêm hoa cỏ bên đường
Ta khua trí tưởng, họa vườn tương tư
Người trong sương khói xa mờ
Lòng tôi hoang dại thẫn thờ bên song
Thu đi lá bỗng điên cuồng
Tôi về múc mảnh trăng buồn trôi sông ...