Ðời là ấm áp yên vui
Với cơn mơ nào chẳng nguôi
Một thoáng nhìn sáng như mặt trời
Thở ra để ngát hương đời.
Ðời là lãng đãng đong đưa
Với ta như ngàn lời thơ
Gần xa là những tiếng hát ca
Mây nước như ru đời chúng ta.
Ðời là mưa gió cuốn phăng phăng
Là trời gầm cho nghe sấm vang
Cuộc đời luôn ngã xuống vươn lên
Cho ta nếm hương tình vội đến.
Nói với tiếng sóng mông mênh
Sẽ đưa ai rời ngay bến
Ðời yêu người đã có biết bao phen
Ðời dắt ta đi vào cõi tiên.
Ðời là em đó, hỡi em
Là cuộc tình bao phen trối trăn
Tình mình luôn ngã xuống vươn lên
Cho ta cất câu ca trìu mến.
Hỡi những nhớ tiếc mông mênh
Những say mê nào chôn kín
Buồn vui người đã có biết bao phen
Tình dắt ta đi vào cõi quên.
Ðời yêu người đã có biết bao phen
Ðời dắt ta đi vào cõi tiên.