Nốt Trầm Hà Nội

Tác giả: Võ Thanh Bình
Tôi tìm lại em bên hàng cây bàng thân quen, bên hàng me già rưng rưng lá đổ.
Từng chiếc lá bàng rơi như giọt máu khô nhỏ xuống cõi thờ ơ.
Nhìn lá vàng rơi, hàng me trút bao dỗi hờn.
Người lữ khách ơi, từng đàn chim bay về phương Nam xa xăm.

Tôi tìm lại em bên Hồ Gươm mờ hơi sương, khi chiều buông buồn giăng giăng buốt lạnh.
Chùm gió bấc ùa qua như cuộn nỗi đau làm rét buốt đời nhau.
Mặt nước Hồ Gươm trầm ngâm chứa chan nỗi niềm.
Rặng liễu ngã nghiêng thầm thì sẻ chia cho đông về trầm lặng.

Trầm lặng sao trời, trầm lặng cỏ cây.
Trầm lặng dòng sông, trầm lặng ánh đèn.
Trầm lặng mặt đất, trầm lặng ánh mắt.
Khi mùa đông về se sắt Hà Nội ơi.

Tôi tìm làng xưa con đường mua phùn giăng đưa, sương mù ôm choàng tâm tư buốt lạnh.
Còn quán cũ đèn khuya nghe lòng xót xa nặng trĩu bờ vai.
Hương trà thơm đắng môi, trầm tư lắng theo tiếng lòng.
Phố cũ lặng mong, mặt trời ngủ quên cho đêm dài não nề.

Còn tiếng chuông ngân như đánh thức con tim Hà Nội.
  • Nghe nhạc
Bài hát này chưa có nhạc nghe.
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: binhnato
Bài này đã được xem 264 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4