Đêm qua nằm mộng một nàng thơ
Là em đó, trong dòng đời có thực
Dù tỉnh thức tình vẫn chỉ là mơ
Vì tình em trao anh quá hững hờ
Sao dám trách nhưng lòng buồn diệu vợi
Tình làm ngơ nên nửa hồn đành lỡ
Dẫu đợi chờ vẫn mãi chỉ bơ vơ
Tự thuở ấy anh nên một gã khờ.
Muốn "nướng" thêm níu tình mình ở lại
Nắm tay em rắc gia vị tình yêu
Dắt em đi qua hết những buổi chiều
Lại gần anh xin em chớ vội
Tèng téng teng
Ôi than ôi lại muộn học mất rồi!