Tình cờ!
Mà ta quen biết nhau thật không ngờ
Tình cờ! Gặp nhau bên lối đi đầy hoa
Với mái tóc thơm màu đất mới
Với ánh mắt mây ngàn gió núi
Với ý sống cho ngày mai
Với những cánh tay tràn sức sống
Với tiếng nói êm chiều nắng ấm
Tình cờ nên duyên.
Mới biết núi sông là lối gió xa vời
Vẫn dắt díu tìm lối dưới chân trời
Gió bến sông sườn núi
Đến với nhau thầm nói
Nếu nếu anh và tôi…
Sống chung trên đồi!
Sẽ thấy giữa khu vườn nắng chói
Có tiếng lá hoa thầm khẽ nói
Hãy đón lấy anh và tôi
Nắng ấm với mưa nguồn sớm tối
Đất nước đã không ngờ chấp nối
Đời anh bên tôi!