Đời người làm công có khi chẳng được gì.
Cả đời làm công mà chưa làm chủ.
U sầu tủi phận, thanh danh.
Đến lúc buồn phiền, bật não lại cảm thấy u sầu.
Tranh giành...
Rồi đến, một lúc... một lúc thấy mỏi mệt.
Rồi đến, một lúc... cảm thấy chẳng trọn vẹn.
Đời làm công được gì, mang sầu tủi với lợi danh.
Bao nhiêu phen cảm thấy kiếp ưu phiền.
Rồi, chán chường... Và, rồi chán chường...
Tranh giành một lúc cảm thấy chẳng trọn vẹn.
Rồi, cuối đời đó lại tiếp tục ưu phiền.
Thì, kiếp làm công đó... nghèo... hèn...