Sân trường như bướm vờn bay lượn lờ, áo trắng làm say gió chiều.
Gót hồng, em bước dáng yêu, tim ai xao xuyến nghe nhiều luyến thương.
Nỗi lòng như có tơ vương, xôn xao bướm trắng sân trường ngẩn ngơ.
Bướm bay vào những vần thơ, cho anh dệt nốt đường tơ giữa đời.
Bướm đang bay giữa khung trời.
Bướm đang bay giữa khung trời.
ĐK :
Một thời áo trắng là thời vô tư.
Một thời áo trắng là thời vô tư.
Bướm ơi mãi nở nụ cười.
Cho trời xanh ngát, cho người yêu thương.