[Ver1] [tuanlyo]
Mẹ ơi con đã già rồi
Vì cuộc sống này không như con mong đợi
Ở tuổi 20 con bắt đầu bước chân đi kiếm tiền tương rằng cuộc sống nó sẽ sướng như tiên
Con đã sai rồi mẹ à vì cuộc sống này phúc tạp lắm
Không còn ngày nào cũng được đêm ấm đáp ở trong chăn
Sáng dậy thật sớm chạy xe thật nhanh để đi làm
1 tô mì gói bữa đói bữa no để cho qua ngày tháng
Buon trải với cuộc sống để kiếm được từng đồng tiền lương
Bước chân ra đường ngựa non háu đá thì chả mấy ai thương...
[Ver 2] [tuanlyo]
30 tuổi là do tuổi đã trải qua hết sóng gió của cuộc đời
Cuộc sống mệt mỏi không lúc nào được thanh thơi bất chợt nhìn lại trong gương thấy mình đã già
Nhiều năm làm việc nhưng vẫn k bằng người ta
Giáng mẹ gầy tóc mẹ cũng dần Ngã màu
Nhìn sâu trong đôi mắt mẹ lúc nào cũng buôn rầu
Bạn bè anh em đưa nào cũng thành công chỉ còn may mãi vẫn cứ thấy lông bông trong cuộc sống
Sau cuộc vui vẻ nhà lại ôm mình trong 1 căn phòng tối
Cô đơn lạc lõng giữa giòng đời muôn sống buông thả nhưng rồi lại thôi
Vì ai cũng có 1 cả giêng
K còn cái cảnh tự tập chơi bời thau sáng về đêm
Cs bọn chen long người bất đầu trở nên ích kỉ
Bạn bè anh em mượn cớ ít tiền mà trở nên khinh bỉ
Khi ta khó khăn ai còn xem ta là tri kỉ
Chỉ có mẹ già là sẽ k bảo giờ bỏ ta đi