Nghĩ về cuộc đời bao năm dài trôi nổi nơi xứ lạ quê người.
Mang nặng hành trang đôi chân đi vạn nẻo
Mà cớ sao chữ nghèo ,vẫn đeo mãi bên tôi.
Thấy lòng thật buồn trông xa về nơi ấy nghe kỷ niệm dâng đầy.
Có một người thương ,khi đêm mong ngày nhớ
Lòng ước mơ sum vầy ,mái tranh nghèo thắm đượm tình ta.
Ngày ngày trôi qua ,cuộc đời vất vả
Giờ này bôn ba nên em đành về với tình xa.
Làm sao ngăn được bước người ở lại nối duyên mộng,
Lấy gì để thoả ước mong,
Phận nghèo duyên số long đong xin cất giữ tình trong lòng.
Nếu phận an bài thì thôi xin là thế ai biết chuyện sau này.
Mơ về ngày mai đường tương lai mở lối được hát câu ân tình sẽ không còn nỗi niềm đầy vơi.