Ngày rồi lại đêm
Em cứ thao thức cho một cuộc tình
Mà người ta bỏ đi
Sau lưng giữa cuộc hành trình
Bật cười sao em luôn mong gặp chân ái
Mà chân ái chỉ là thước phim hài
Bao lời khuyên bỏ ngoài tai
Thôi thì em đã khờ dại
Cho rằng tình yêu là mãi mãi
Thôi thì khoé mắt lại cay
Khi bật lên khúc nhạc này
Cứ khóc cho thật hay
Chẳng có đâu em à
Một người lau nước mắt em ướt nhoà
Vì vốn thế gian vô tình
Vậy em có đau thì đau một mình
Sau cuộc tình
Ai mà chả đau một mình
Em muốn căn phòng ấy
Hoá thành biển cả
Cứ khóc, chờ nước mắt
Có người lau hộ mình
Một sự thật tỉnh người như gáo nước
Đâu ai, nợ một chỗ dựa cho vai em
Và cảm xúc không phải quần áo ướt
Thì mình, phơi ra ngoài kia cho ai xem
Em ơi cuộc sống giống đề thi đại học
Ai chả có cái khó riêng
Đáp án đó là của người ta còn
Mỏi cổ là của mình
Vì can tội ngó nghiêng
Như tay ta chẳng xoá được
Mây đen choàng phủ
Nhưng có thể cầm ô
Che mưa trời nhá nhem
Nếu nỗi buồn đau mãi không thể làm chủ
Sao mình không ôm lấy mà làm quen
Chẳng có đâu em à
Một người lau nước mắt em ướt nhoà
Vì vốn thế gian vô tình
Vậy em có đau thì đau một mình
Rồi đến một ngày
Em sẽ thấy mình thật may
Biết đau nghĩa là
Trái tim em còn rung động
Ấp ôm trong tay
Giây phút em một mình nhất
Rồi khóc cho thật hay
Cho thật hay
Khóc cho thật hay
Cho thật hay
Khóc cho thật hay
Đau ở đâu
Đau ở đây
Về sau cũng phai mờ
Như tro tàn bay
Trưởng thành là vậy chứ đâu có gì đâu
Như mầm cây vươn từ nơi vực sâu
Đừng sợ ánh nắng ấy là đớn và đau
Vì tắm trong nó em sẽ lớn càng mau
Trưởng thành là vậy chứ đâu có gì đâu
Như mầm cây vươn từ nơi vực sâu
Đừng sợ ánh nắng ấy là đớn và đau