Tác giả: Phạm Anh Ngọc
1. Chỉ còn đêm nay hai đứa bên nhau. Ngày mai cách xa mộng ước ban đầu. Trăng kia hững hờ không đến. Thuyền kia ngậm ngùi xa bến. Cho chúng mình thêm lần lỗi hẹn. Đợi chờ bao đêm tan vỡ chiêm bao. Giờ em đã quên lời hứa.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
Nghe tiếng ve xôn xao, còn thương chuyện năm nào, đã chìm trong xa vắng, hững hờ như gió trăng. Ngày xưa ta còn nhau, say đắm mộng yêu đầu, tưởng tình như môi thắm, chẳng bao giờ phai mầu. Chọn đời ta có nhau. ĐK. Vì.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
1. Mưa, từng hạt rơi, gợi trong tôi dĩ vãng ngọt ngào. Nhớ, một đêm mưa , ngoài hiên vắng lá rơi xạc xào. Tình như con gió, âm thầm lướt qua dịu êm. Vương lên tóc mềm, để dấu vết xưa còn in. Không, là mưa xa, tình đôi ta.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
Tìm về nơi xa ấy góc phố xưa nơi mình chia tay. Một chiều đông tê tái ngồi bên nhau không vui như lúc đầu. Thời gian như ngừng trôi, khi em nói đã yêu một người tình ta chỉ thế thôi lời nói ấy là lời sau cuối. Rồi em quay.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
Em có nhớ chiều nào, Đạp xe trên phố bên nhau hồn nhiên. Em vô tư nói cười, Lòng anh ngỡ như xuân đang về trên môi. Ta đi dưới hàng cây, đường xưa lối ấy có lá vàng bay. Em tung tăng tóc mấy, mùa thu năm ấy nhớ thương răng.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Đình Duy
Đừng về bên nhau em nhé, dấu yêu, ngày đó xa rồi. Tình mình mong manh khói sương , vụt mất theo từng giấc mơ. Đừng gieo thêm chi mong chờ, rồi mai đây em hững hờ, bỏ anh từng đêm bơ vơ. Đừng ngọt ngào chi em hỡi, mất.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
Lại gần đây em ,Tựa vào vai anh , Ngoài hiên nắng đến , xua tan màn sương. Đàn chim đang hót , vang câu tình ca , và muôn sắc hoa , Tỏa hương thơm ngát . Một trời yêu thương , lại về quanh đây , đời vui biết mấy , khi ta.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
1. Nhớ ngày xưa, em tôi học chung trường, mỗi lần tan lớp hai đứa đứng chờ nhau. Giận hờn quên mau, tuổi trăng mười sáu, đôi lúc bâng khuâng , nhìn hoa rơi trước sân. Có nhiều khi, em thôi không đứng chờ, giận hờn vô cớ.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
1. Có khi nào em ngồi bên hiên, nhìn xa xăm nhớ về dĩ vãng. Góc phố năm xưa, con đường nắng trưa, vai gầy đong đưa, tay mềm ướt mưa. Có bao giờ em ngồi trong đêm, nhìn vầng trăng nhớ lời thề cũ, sẽ mãi yêu nhau đến tận.