Tác giả: Huỳnh Lê
Gieo giọt sầu tương tư. Trên bến sông ân tình nghĩa xưa. Còn đâu tiếng yêu ban đầu. Nay hết rồi không còn chi nữa. Người đành lòng quay lưng. Ôm nổi đau âu sầu tâm tư. Như tiếng ai buồn. Giữa chiều hoàng hôn. Dáng đứng một.
Tác giả: Huỳnh Lê
Đành lòng nào em quên. Câu hứa xưa. Bây giờ em nỡ quên. Tình ta mãi..không chia lìa. Câu ước hẹn.. Muôn đời..suốt kiếp. Mà..lòng này như vỡ tan. Em nỡ quên đi. Vứt lời thề xưa. Anh đau lòng.. Nhớ thương về em. Mãi mãi.
Tác giả: Huỳnh Lê
Câu tình đành phôi phai. Bao chứa chan ân tình em nỡ quên. Tình ta mãi không chia lìa. Nay duyên mình thôi đành xa cách. Rồi một chiều trên sông. Bóng dáng ai theo chồng về nơi xa. Đớn đau trong lòng. Thôi anh hết câu chờ.
Tác giả: Huỳnh Lê
Nhìn lại dòng sông xưa, sao nhớ thương bóng hình em gái quê. Tình quê chưa chan đậm đà, Đôi vai gầy chân bùn tay lấm. Chiều lặng ngồi bên sông sông. bóng dang ai như hình con nước trôi. Nhớ bao kỷ niệm đôi ta ngày xưa, Nmă.
Tác giả: Huỳnh Lê
Thôi còn gì em ơi. Duyên dở dang ban đầu. Xin nhớ mong. Buồn vui tháng năm thăng trầm. Nay hết rồi chẳng còn chi nữa. Ngày nào mình yêu nhau. Em nhẫn tâm xem tình anh như. Như là gió thoảng qua tai. Biết anh khổ tâm thế.
Tác giả: Huỳnh Lê
Kia hàng dừa nghiêng nghiêng. Dưới bóng trăng. Dập dìu con nước trôi. Nhà xưa mái tranh tiu đều. Như bóng hình. Mẹ già đứng ngóng. Chờ trông chờ tin con. Tóc đã xanh. Phai mờ theo tháng năm, biết bao nhọc nhằn. Chăm lo.
Tác giả: Huỳnh Lê
( Lý Mỹ Hưng ). Còn Mẹ Cha. Chẳng màn chẳng lo âu sầu. Để khi mất người đi. Biết người có quay trở về. Mộ sâu cỏ rêu bia đá. Mang lời tiếc thương. Số kiếp mong manh. Còn chi cát bụi phù du. Những ai còn Mẹ. Xin đừng ,
Tác giả: Huỳnh Lê
Nghèo phận nghèo chông gai. Có mấy ai hiểu được nổi khó khăn. Vì lo miếng cơm qua ngày. Bao thăng trầm dãi dầu mưa nắng, mà cuộc đời sao trớ treo. Nỡ gieo chi phận nghèo cứ mãi theo. Nắng mưa bao ngày. Ráng lo cho ngày mai.
Tác giả: Huỳnh Lê
Nắng ban mai. Chiếu qua khe. Lìu tranh gió đùa, trời mùa Đông. Mẹ ngồi may. Chiếc áo cho con, thương dáng Mẹ. Lưng đã còng. Vì đàn con. Gió gió Đông lạnh giá. Nắng Xuân chào đón. Cánh hoa sắc màu. Màu mùa xuân.
Tác giả: Huỳnh Lê
Qua bao cỏi ưu mê. Chợt nhận ra ôi cuộc đời. Tham sân si ôi bạc vàng. Mê gấm nhung lụa, ai ơi có biết. Đắm say cỏi mê mơ hồn. Rồi nhiều đêm thao thức. Kiếp người như lá rụng lìa cành. Tham sân si để làm gì. Cho khổ than.