Nghèo phận nghèo chông gai
có mấy ai hiểu được nổi khó khăn
vì lo miếng cơm qua ngày
bao thăng trầm dãi dầu mưa nắng,
Mà cuộc đời sao trớ treo
nỡ gieo chi phận nghèo cứ mãi theo
Nắng mưa bao ngày
ráng lo cho ngày mai
nhưng cớ sao ông trời
đoạ đày kiếp mãi lầm than.
Từ ngày rời xa quê
nơi chốn xa xôi
đất khách chốn quê người
tảo tần gian nan
chịu biết bao nhọc nhằn
chỉ ước ngày mai,
Cho kiếp nghèo
từ nay giã từ
mong sớm ngày
về nơi mái nhà
Kiếp sống tha hương
nhớ Mẹ già
đàn con cứ khóc kêu Ba
Ba giờ về chưa
mắt rơi lệ trào
ngậm ngùi từng đêm
xứ xa đất người
có được bình yên như chốn quê.
Anh..anh sẽ trở về
mong ngày gặp em
Nhớ Cha Mẹ già
đang chờ mong
ngóng tin con về
Cùng đàn con
Vợ hiền ngóng trông
Cuộc đời tha hương
có xá nào đâu sướng thân.