Mùa đông năm xưa - Dấu chân buồn hoang lê trong gió mưa
Lạnh run bơ vơ - Ướt đôi bờ vai dập vùi với hững hờ
Từng cơn mưa rơi - Cắt sâu lòng đau lay lắt gió khơi
Lòng người neo xa xôi
Bỏ mặc ta đứng bên dòng đời
Dòng sông êm trôi - cuốn bao sầu thương ai mang trút vơi
Về đâu thân côi - cánh chim nào bay vượt tầng mây trắng ngời
Biển xanh xa khơi - chứa chan dạt dào rộng dung cánh chim trời
Ước mơ hằng lên ngôi - một ngày kia xoá tan ngậm ngùi
Từng ngày thơ ấu chất thêm niềm đau
Lòng người nông sâu, cuốn ta về đâu
Trời rộng bao la, có nơi nào cho ta
Nghìn trùng khơi xa, thế gian đâu là nhà?
Dòng đời đổi thay biết ai là ai
Vì lòng yêu thương nối xa vòng tay
Xin mang tin yêu khoả lấp con tim héo gầy
Hẹn một mai xua tan đắng cay
Gửi lại nhân gian trái tim ngọt đầy
Ngồi đây bên em - Trút bao buồn riêng tan theo nỗi niềm
Lòng nghe chênh vênh - Áng mây nhẹ tênh gợi tình chan chứa tình
Ngọt thơm đôi môi - Đắm say nụ hôn nhạt quên thói đời
Có em khi chiều rơi, vạn niềm đau xin gửi lại bên trời