Anh đang êm ấm mưa rơi cũng không thấm
Anh đang dần dần trở thành người khác
Đến khi thấy não hết nhăn suy nghĩ cũng khó khăn
Anh tự hỏi sao ra nông nỗi này?
Em đang nhức nhối trông sao đêm mỗi tối
Em ước mình được trở thành người khác
Đến khi thấy tiếng chuông reo thời gian đã hết veo
Em tự hỏi sao ra nông nỗi này?
Em thấy bên phải và em liếc bên trái
Em biết lòng mình thuộc về đám con gái
Trong gương em luôn phải giống con trai
Em thấy bên trái và em liếc bên phải
Bao năm trôi qua em rập khuôn như đúc
Ly nước ngập tràn thôi thì đã đến lúc
Em thấy sống đúng sẽ giống em sai
Em thấy bên trái và em liếc bên phải
Anh đang khô héo chợt sau lưng kêu "méo"
Anh rời khỏi đầu mình toàn màu xám
Quay sang kế bên cây xanh con mèo cũng liếc anh
Trả lời cuộc sống có ý nghĩa gì?
Sao như con nít nghe đi chơi mê tít
Em nói rằng cần gì làm người lớn
Lớn để biết thêm sân si xong điều trị tâm lý
Chẳng bằng một góc con mèo
Anh đang vui thích can ngăn cũng vô ích
Anh bảo rằng mình hưởng thụ cuộc sống
Đến khi sáng mai vui xong rác chất thành đống
Giật mình liệu có xứng đáng như vậy?
Đau như xuyên thấu chợt sau lưng kêu "gấu"
Anh tự hỏi loài người và loài chó
Đứa khéo tính toán mưu mô đứa thì luôn ất ơ
Chẳng bằng một góc chó mèo