Nếu biết một ngày, em phải rời xa anh
Thì anh sẽ không ngập ngừng phút giây này
Lời chưa nói thành câu, giờ đây chỉ mình anh
Ngồi ôm mãi kí ức về em tháng năm dần qua
Đứng giữa dòng người, anh tìm hoài nơi đâu
Chờ bao lâu ở nơi trạm dừng xe chuyến cuối cùng
Mùa hoa sẽ tàn thôi, mùa yêu chẳng ai đợi
Làm lữ khách đi ngang đời em một chặng này thôi
Chợt nghe tiếng nói quen kia, sao ngổn ngang nơi đáy tim
Hôm qua khi ta chạm mặt nhau phút ban đầu
Thì anh mới nhận ra, là bao vấn vương này
Là nhung nhớ em khi hạ sang thu cạn tàn đông
Ngày trôi trên phím dương cầm
Thanh âm chẳng còn đây những bình yên những con đường giờ ta đi khác lối
Dù biết nuối tiếc, thời gian quay lại
Chiều hôm ấy còn ai đứng dưới mưa đợi chờ em
Nhớ lần đầu anh đưa đón em về trong một chiều xuân
Hôm ấy mây hồng nhẹ hôn lên đôi má em
Nhưng như mây hợp mây tan, chuyện hai ta cũng hóa lỡ làng
Mùa ngang phố năm nào ta để lạc mất nhau