Ta gặp nhau vào một tối hè đó
Sài Gòn nóng như ở trong lò
Tìm hơi thở xung quanh đám đông
Và anh thấy
Thực ra lâu rồi, nhớ gì đâu
Là em kể anh ngày bắt đầu
Nghe câu hát lu mờ phía xa
Và em thấy
Mấy năm nữa ta gặp lại
Ở nơi chốn trong lành hơn nhiều
Bạn anh nói không nên tiến xa
Và anh nói
"Chớ lo lắng, có gì đâu"
Rồi chợt cứng đơ từ khi nào
Cũng như trái tim ở trên đầu
Và anh nói
Thứ anh viết vẫn ở đây
Giờ lay mãi anh vẫn chưa dậy
Trở nên giống nhau từ khi nào
Và anh thấy
Mình ở bên mình, có gì đâu
Chỉ hai trái tim ở trên đầu
Một áo trắng, một chiếc váy vàng
Và một vườn cây
Rồi một hôm thấy mình đau
Chờ kết thúc quên ngày bắt đầu
Nhìn nước mắt đang rơi khắp nơi
Và anh nói
"Chớ lo lắng, hít thật sâu"
Chỉ luôn nhớ ta cần có nhau
Một áo trắng, một chiếc váy vàng
Và một vườn cây