Sài Gòn đó
Những con đường in sâu vào lòng người
Ngày nắng hay mưa
Thường đi về sao quá đỗi thân quen
Hàng cây dầu đường Huyền Trân thay lá
Lác đác rơi trưa nắng hanh thưa người
Hoa nắng lung linh theo dáng ai đến trường
Sài Gòn nhớ
Tiếng ve hè râm ran Sương Nguyệt Anh
Chiều nắng thưa phai
Hồ Con Rùa lặng thinh ngắm dòng xe
Hoàng hôn về chuông Đức Bà vang tiếng
Góc Nguyễn Du hàng me đứng im lìm
Quán xá đông vui
Theo lối về lên dốc cầu Bông
Còn đó khung trời tuổi thơ Sài Gòn
Trên những con đường
Ngày ngày đến trường rợp bóng cây xanh
Chiều đến tan trường dưới mưa xe đạp về
Thưa vắng Kỳ Đồng
Hang đá bên đường ngân tiếng chuông cao
Vẫn còn nhớ
Sân chùa Vĩnh Nghiêm mùi hoa sứ
Hai chúng ta nào biết rằng
Sài Gòn đang ở trong tim
Sài Gòn nhớ
Những trưa hè lưng ướt đẫm mồ hôi
Cầu sắt Đa Kao
Cầu Thị Nghè qua tới Thảo Cầm Viên
Ngày thơ dài êm đều trôi theo gió
Tháng năm qua thời hoa nắng xa rồi
Vẫn sẽ không phai
Từng góc trời ký ức một thời
Sài Gòn ơi !