Đêm nay buồn về đây với ta
Ngoài hiên mưa vẫn rơi.
Mưa ơi, nhẹ nhàng như tiếng thơ.
Thì thào như ru giấc mơ
Du dương xoa nỗi buồn vò xé giấu trong đêm
Một nỗi buồn lặng lẽ trong tim.
Ru ta một mình trong khuya vắng.
Đêm nay buồn về đây với ta.
Tình yêu xa cách xa
Đêm ơi, buồn giăng theo tiếng thơ.
Từng hạt văng trên lối xưa
Cho ta ôm nỗi buồn lần cuối suốt đêm nay
Gom mảnh tình vụn vỡ trong tay
Cho ta khóc một lần.
Một đêm cuối âu sầu.
Ngày mai sẽ phôi phai, về chốn thiên thai.
Từ đấy, ta quên, ta đã quên và buông trôi muộn phiền.
Quanh ta cây lá, chim muôn gọi bầy.
Tìm về ngày thơ dại hồn nhiên, nguồn suối thần tiên.
Về nghe câu hát, bên suối trăng treo, có tiếng thông reo vang vọng lời từ bi.
Hồn ta yên lắng, lắng những cơn mê, lắng những ưu tư, vùi quên dục vọng;
Vùi quên kiếp trần, khi về cõi tiên thiên.