Tác giả: Trần Hải Sâm
Em có theo trăng gánh mặn nồng. Để lòng tôi trĩu những bâng khuâng. Mắt môi từng nét đời thơ dại. Nhuộm tím lòng ai một chữ yêu. Ai đã thêu lên một ước thề. Để lòng đơm nút những đam mê. Trái yêu về chín vùi tâm sự.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Em đi rồi, biển khóc trong tôi. Mùa thu tan tác, sóng nát tan xô bờ. Chiều ôm thương nhớ, gánh mây đi tìm. Lời nguyện thề treo trên đỉnh núi. Gió vô tình, xô ngã giấc mơ xưa. Em đi rồi, mưa nắng chơi vơi. Đời mưa khao.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Nếu em tin vào số mệnh, sẽ có một ngày muôn kiếp bên anh. Nếu em tin kỷ niệm màu xanh, thì cuộc tình mình vẫn mãi xa nhau. Và nếu, em tin vào ngày sau, mưa nắng cuộc đời sẽ chẳng thấm những cơn đau. Vì nếu, em không nhìn vào.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Một ngày trên quê hương tôi. Những con đường bỗng lẻ loi cúi mặt. Một ngày trên quê hương tôi. Nơi góc phố quán cài then đóng chặt. Căn gác nhỏ đông người sao thấy vắng một lời rao. Một ngày trên quê hương tôi. Có chú.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Một lần yêu là một lần bỡ ngỡ. Một lần yêu là một lần bỏ ngỏ trái tim non. Một lần yêu là mơ ước vuông tròn. Một lần yêu là trái đắng cũng thơm ngon. Một lần yêu là một lần dang dở. Một lần yêu là một lần tim vỡ khóc.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Đời vương lên khoé mắt, cho đôi môi nồng, tình khép mi ngoan. Lời yêu ai rớt xuống, trên những khô cằn, sỏi đá kiếp nhân gian. Tình rơi theo nước mắt, vương những âu sầu, hoen vết dung nhan. Giơ tay đếm hân hoan, nghiêng vai.
Tác giả: Trần Hải Sâm
MỘ TÌNH. (Trần Hải Sâm). Mộ tình, em đắp lên. Cho tôi xin một cõi không tương tư. Cho tôi xin một kiếp không yêu đương. Để những vết thương thôi không còn đau nữa. Cuộc tình, ta đã khoác lên nhau. Chiếc áo màu yêu,
Tác giả: Trần Hải Sâm
Mẹ ơi, soi sáng niềm tin, con về đây dưới chân mẹ hiền. Ngoài kia, bão tố triền miên, con nổi trôi tháng năm nghiệt ngã. Mẹ Maria, nơi hiển nhan trái tim hiền hoà. Xin cho con tình mẹ, xin cho con thứ tha. Con yếu đuối tả.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Tôi chở em về một vùng trời lung linh mơ ước. Đôi má em hồng cho nắng tắm bờ vai. Tôi bước đi giữa rừng yêu ùa lên tiếng thở. Gặt gió trăm năm ươm tiếng bão về gieo tình. ĐK:. Gieo tiếng sóng cho ngàn năm phải thức. Uống.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Tôi về bên ký ức, câu thơ khóc trong đêm. Trăng ướt nhoà kỷ niệm, tình em ngủ bên thềm. Tôi tìm trong quên lãng, ôi nỗi nhớ thiên thu. Có bao giờ em hỏi, tình xưa đã chết rồi? Có bao giờ em hỏi, người xưa đã quên.