Tác giả: Bùi Lê Văn & Nguyễn Ngọc Hưng
Ngơ ngác rơi giọt nước mắt muộn mằn. Mùa đông chết không một lời trăn trối. Nắng thắp đèn hoa, nắng thắp tình yêu bồi hồi. Nắng thắp chân người bước vội. Giáp Tết rồi, tháng Chạp qua nhanh. Chiều cuối năm vương nhẹ trên.
Tác giả: Tuấn Nguyễn & Bùi Lê Văn
Về đi anh, về quê đi anh nhé. Nơi mà ta cất tiếng khóc chào đời. Nơi ngày xưa nghe câu hát ầu ơi. Bên cánh võng, Mẹ ngồi ru anh ngủ. Về đi anh, ngồi lại ôn quá khứ. Cuộc sống quê nhà dẫu vẫn long đong. Về đi anh, về quê.
Tác giả: Bùi Lê Văn & Võ Đông Hàn
Dòng sông lặng lẽ trôi. Nối núi đồi với biển. Thì thầm như kể chuyện. Giữa đất trời bao la. Những cánh buồm xa xa. Níu biển trời gần lại. Và lấp vào trống trải. Để biển hát tình ca. Cánh thiên di ngàn xa. Khi giao mùa trở.
Tác giả: Tuấn Nguyễn & Bùi Lê Văn
Ngày trở lại quê hương. Bạn đón tôi quán nhỏ. Đàn ghi-ta bạn gõ. Tôi đầy vơi, đầy vơi... Mình lại gần với nhau. Rượu nồng cay cạn chén. Nào đâu là hò hẹn. Sao tình dài đêm thâu. Men tình hay men say. Mà mềm môi ngây.