Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Con quỳ lạy Chúa, ngôi cao Đấng vẹn toàn. Con quỳ lại Chúa, xin Ngài cứu rỗi hồn con. Chúa ơi, con mang thân phận tội lỗi. Bao năm đời con lạc lối sai lầm. Con quỳ lạy Chúa, nguyện xin Chúa thương tình. Con quỳ lạy.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Em khóc làm chi tình ta chết rồi. Gió mưa giăng sầu buồn theo nước trôi. Thế là đường chia hai lối. Em về cùng người yêu mới. Xem tình yêu giống trò chơi. Em cứ lả lơi rồi hoa héo tàn. Ước mơ sang giàu đời gieo trái.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
A1/. Từng yêu thương về đâu.. Tình xanh xưa úa nhàu.. Còn yêu thương gì nhau.. Nhắc nhớ chi thêm sầu.. Ôi dĩ vãng ban đầu.. Ước hẹn mai sau.. Xoá nhoà còn đâu? A2/. Ngày bên nhau thật vui.. Bờ môi ngoan ngủ vùi..
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cùng một kiếp người xin chớ gieo hận sầu. Là người với nhau Xin đừng trao gian dối. Ai cũng sinh ra một lần rồi mất đi. Đời thoáng qua mau ngày sau ta còn gì? Cùng một kiếp người Lữ khách trong cuộc đời. Ngày khóc chào.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cuộc đời sương gió đi về đâu. Ngày dài trôi qua trôi rất mau. Tan tác theo mùa ngâu cho trái tim ưu sầu. Đoạn đường ngày xưa phai dấu. Người giờ phương đó vui từng đêm. Chỉ mình tôi đây tan nát tim. Than trách thêm sầu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
A1/. Chiếc lá khô..nhẹ rơi..lối tôi về.. Trời vào đông..chân bước dài lê thê.. Tình yêu xưa..khuất mờ tìm vào nỗi nhớ.. Người đành sao..quên vội kỷ niệm thơ. A2/. Trăng cuối non..chờ ai..khuyết quên tròn.. Người mộng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đà lạt chiều về se lạnh nẻo đường. Ta bước chung đôi thành phố mờ sương. Tay đan tay ngón em gầy. Xuân hương mặt nước vơi đầy. In màu mắt biếc mây bay. Đà Lạt chiều nào gieo tình chúng mình. Mắt khẽ trao lời tình đầu vẹn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Bước lên triền dốc thành phố nhỏ mây bay. Đà Lạt mờ sương chuông vọng ngân giáo đường. Hàng thông rũ buồn tái tê lòng lữ khách. Nhạt phai nắng chiều nhớ ai kỷ niệm xưa. Người xa mờ khuất hạnh phúc nỡ quên mau. Ngày nào.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đà Nẵng tôi yêu biển xanh cát vàng. Hải Vân đèo cao đệ nhất hùng quan. Mênh mông sóng vỗ sông Hàn. Qua Ngũ Hành Sơn mây ngàn. Đảo Sơn Trà tàu ghe cập bến. Đà Nẵng tôi yêu thành phố xuân ngời. Ngắm cầu Rồng đêm đèn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Vợ ơi… xin chớ giận hờn anh. Vợ giận dỗi mà chi sẽ mau già…. Sao chồng cứ để vợ phiền lo? Ngóng trông hoài…vợ thao thức trọn đêm…. Vợ ơi…xin hiểu giùm lòng anh. Chồng nào muốn…bởi công chuyện quá trời…. Sao chồng không.