Tác giả: Chưa Biết
Anh ngồi đây ngóng trông. Hỡi người có biết không? Tan vào trong hư không..... nước mắt ròng ròng. Mưa buồn rơi trước sân. Ngâng nhẹ theo tiếng ca. Tiếng guitar xao xuyến buốt giá làm con tim anh hao gầy. Chờ mãi mãi bên.
Tác giả: Nhạc Hoa Lời Việt
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Phương
Ta đón em trên bến vắng. Chiều hoàng hôn tắt nắng. Chợt gió dâng sương phủ trắng đầy trời. Mưa lũ trôi, quán bên sông buốt giá. Nàng hẹn ta bến xưa. Ta nghe lòng ngàn nhung nhớ, đợi chờ. Người em dấu yêu trong lòng.
Tác giả: Cao Minh Dũng
Miên man miên man trên biển hoàng hôn. Tâm tư êm đềm hòa nhịp sóng vỗ. Cát ướt quấn quít bước chân âm thầm. Mang trong tâm hồn ngàn nỗi yêu thương. Như mây lang thang trên biển chiều nay. Em yêu con tàu nghìn trùng.
Tác giả: Hồ Bắc
Ca sỹ thể hiện: VodMoon
Kìa dải Trường Sơn uốn mình quanh ven bờ biển xanh. Tiếng sóng ngoài khơi dần xa xa những thuyền xuôi dòng, kìa từng vạt lúa đùa trong nắng phất phơ nhẹ rung, kìa lấp lánh than trên tầng, dưới trời trong. Hồng Hà , Cửu.
Tác giả: Trần Hoà
Ca sỹ thể hiện: Thanh Hoa
Em lại đưa anh về thăm quê Đồng Lê. Nơi chúng mình thường chăn trâu thưở nhỏ. Từng ước mơ qua những ngày đói khổ. Hẹn hò nhau theo chị theo anh đi đánh Mỹ. Em lại đưa anh về thăm quê Đồng Lê. Vẫn lá xanh vây quanh dốc.
Tác giả: Duy Đoàn
Ca sỹ thể hiện: Duy Đoàn (Hoà Tấu Nhạc Không Lời)
Sụt xuống rồi trồi sáng ngời. Mặt Trời ngôi lên. Đời nào nghỉ ngơi ? Ma Trơi địa đàng. Ngục tù dần trôi. Rạng ngời ánh sáng. Chiếu nắng ban ngày. Mặt Trời sáng ngời. Rồi, trời gầm lên. Mưa dông bão táp. Ánh sáng trong.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Sương Mai; Sương Mai; Exit Band
Màn đêm buông xuống không gian lặng yên. Ngoài trời khuya vắng đêm nay sao buồn. Từng đêm nghe bước chân em lẻ loi. Về nơi đâu sẽ cho em giấc nồng. Rồi em thấy đêm lung linh tựa muôn vì sao lấp lánh. Kìa ngàn đom đóm.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Phan Mạnh Quỳnh
1. Chiếc nón lá che ngang hai đứa khô. Tấm áo trắng thôi không bay nữa. Hồi ức về em còn, hình bóng của em còn. Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù. Phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài. Cay đắng và điên.
Tác giả: Chưa Biết
Chiều buồn, lữ khách bỗng dừng chân bên đường, mõi mòn và cô đơn thổn thức. Ô hay sao! Nhân loại vẫn nhắm mắt. Và vẫn đắm đuối vô tình. Kẻ về người đi, ôi xót thương một người cố hương, vẫn sống đời mù lòa. Người.