Tác giả: Dư Quốc Vương
Ca sỹ thể hiện: WHEE!
Có cơn mưa nào khiến tim dâng trào có ai đang thì thầm mưa ơi. Đến đây chơi và giúp tôi đôi lời có yêu tôi đừng rời xa tôi. Nếu yêu là sai thì đâu còn ai cần đôi bờ vai kề bên vỗ về. Để cho lòng ta nhẹ hơn và quên dần từng.
Tác giả: Thanh Sơn & Ngọc Trung
Ca sỹ thể hiện: Trọng Phúc; Chưa Biết
Bên bờ suối vắng một chiều lộng gió. Nghe ngàn thông vút tựa ngàn bài thơ. Lòng ngờ như những bức tranh hiền. Kìa là con suối như tóc huyền. Đẹp sao một nét thiên nhiên. Hỡi người thi sĩ tâm hồn mộng mơ. Tôi đàn tôi.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Quang Minh; Minh Thuận; Hà Thanh (trước 75); Trần Cao
Lênh đênh theo gió hồn về đâu? Chơi vơi trong khúc nhạc vương sầu! Mùa xuân đến mơ giáng em về, nụ cười đê mê, bên làn tóc thề! Mênh mang thương nhớ trôi về đâu? Xa em anh nhớ mùa trăng nào? Đời phiêu lãng theo.
Tác giả: Đào Thừa Liệt
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Chiều xưa, có ai qua bến sông Hồng mộng mơ. Dìu dặt đôi lời hò còn vương vấn nhớ nhung. Chiều đó, khách tha hương đà qua một chiều vui. Rồi đi, chưa hết yêu vui vội xa. Bên giòng nước sông lờ đờ. Ta hòa mươi tiếng tơ.
Tác giả: Tống Hạo Nhiên
Ca sỹ thể hiện: Tống Hạo Nhiên
Thật khổ cho tôi khi biết tin rằng. Anh đã có người yêu giàu cao sang. Nghe qua như tin sét đánh. Nghe qua tan nát cõi lòng. Cớ sao người nỡ đành gian dối. Từ bấy lâu nay tôi đã yêu lầm. Đâu có biết được anh gạt tình.
Tác giả: Minh Vy
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Ly; HAX; Hồng Thảo (9/2015)
Lục bình trôi, hoa tím ngày xưa. Em chưa có chồng mà nên dạ thương anh. Dòng sông trôi, đêm vắng đò đưa. Hoa kia héo tàn sao nỡ đành xa em. Bìm bịp kêu, con nước về đây. Ai buông tiếng đàn sầu cho dạ em đau. Đàn ai buông,
Tác giả: Thiên Ân
Ca sỹ thể hiện: Thiên Ân
Em là ai, trong ngày mai đánh thức trái tim anh đang ngủ vùi. Em trời cao, lấp lánh muôn vì sao, nơi nao có bóng hình em. Em thần tiên, trong giấc mơ, anh vẫn thấy nhưng chưa dám gặp. Trong đời anh, chỉ thấy được một.
Tác giả: Chưa Biết
Một vì sao trên cao lẻ loi sao buồn nhớ ai. Vì sao ơi hãy mau đến đây chia buồn hiu quạnh. Một người ở bên kia đại dương muôn trùng xa xôi lắm. Để thu đông qua đi xuân đến thu tàn cô đơn. Màn đêm đã khuất xa ánh dương.