Tác giả: Hà Phương Anh
Đêm qua mau chìm vào cõi vắng. Trăng lững lờ soi bóng cô liêu. Trên ngõ về sầu vương trăm nhánh. Khúc nhạc lòng tẻ ngắt buông lơi. Hoa trắng mờ vờn bay theo gót. Gió đông buồn hôn tóc nhoà phai. Bao yêu thương len.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh
Xe chạy lên phố xa, vượt qua đèo cao ngút ngàn, sẻ chia mùa đông giá lạnh bằng những thương yêu, chăn mềm như ấm thêm, để cho niềm tin thắp lên, cho đời thêm tia nắng hồng từ trong trái tim. Xin người bao dung tấm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thủy Tiên & Đăng Khôi
Từng cơn gió, khẽ vô tình. Chiếc lá lìa cành, buông xuống lòng đường. Ngồi nhặt chiếc lá, tôi nhớ về, cô bé đáng yêu của tôi. Mùa đông đến em vẫn cười, em ước mình là bông tuyết ngoài trời. Để được bay mãi lên thiên đường,
Tác giả: Minh Trí & Cát Tường
Ca sỹ thể hiện: Minh Hằng
Trời đông lạnh nên tình hờ hững quá. Gói u buồn xa trọn giấc mơ xưa. Niềm khắc khoải gieo đau tình muôn thuở. Tím khung trời nhọn ứa cứa hồn quanh! Chiều lặng lẽ em về tim mỏng mảnh. Héo tơ lòng mông quạnh gió mùa.
Tác giả: Toàn Thắng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Rob (Violin Version); Thủy Tiên & Đăng Khôi; Thủy Tiên & Đăng Khôi
Từng cơn gió khẽ vô tình. Chiếc lá lìa cành buôn xuống lòng đường. Ngồi nhặt chiếc lá. Tôi nhớ về cô bé đáng yêu của tôi. Mùa đông đến em vẫn cười. Em ước mình là bông tuyết ngoài trời. Để được mãi mãi lên thiên đường.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Sương rơi vuốt ve vai gầy, trời đông gợn mát màu môi. Dìu em đi trên hè phố, đưa nhau vào vùng trời tím mơ. Hơi đông vấn vương gót mềm, nhìn nhau trao những lời yêu, nhịp chân đong đưa tình nhớ. Tóc mây cài mộng mơ nụ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Dũng (trước 75); Duy Quang (trước 75); Thái Châu
Như mùa xuân ngát hoa ngạt ngào tình thêm tô thấm ngàn lối. Khung trời xa muôn sắc hồng mang tình yêu thương dâng khắp khắp nơi. Như đàn chim trắng bay dập dìu bên hiên tung cánh nhẹ lướt. Tung bừng vui trong nắng hồng vùng.
Tác giả: Thanh Trang
Ca sỹ thể hiện: Tâm Hảo
Chiều xa khuất nắng chim bay về ngàn. Rừng cây trút lá, hơi may rộn ràng. Mùa Đông xưa đến, nhớ nhung ngập tràn. Từ lúc xa người, lòng vời vợi đêm giá băng! Người đi có nhớ mây bay chiều nào? Rừng cây trút lá, nghe tim.