Tác giả: Chưa Biết
Có những lúc khiến em vui thật vui anh vui lắm. Thấy em cười, ánh mắt dạng ngời. Lắm lúc cũng khiến em không được vui, ôi thăng trầm. Em phiền muội, em u buồn. Từng ngày từng giờ điều mà anh mơ. Làm sao em hạnh.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Lời thiết tha đầu tiên xin gởi về quê nhà. Nơi có mẹ già và mộ chí của cha. Xưa mẹ ru xua đêm tối đi qua. Giấc yên bình cho từng ngày tháng qua. Nhưng nào ngờ lửa từng đêm bốc sáng. Súng nổ sau lưng chạy đến chân trời.
Tác giả: Lou Hoàng & Kan
Ca sỹ thể hiện: Lou Hoàng
Hôm đầu tiên ta mới nhìn thấy nhau. Chạm mắt ngay lúc. Em mới bước vào chốn này. Yêu thì không cần cớ. Mượn chút thơ ngại ngùng anh muốn biết. Ta thì chưa gặp nhau trước đây mà. Tại sao anh lại thấy. Hình như trông em quen.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Kiều Nga; Thanh Lan (trước 75)
Anh! Chính tôi, chính tôi, chính tôi khóc tôi đó anh ! Chính tôi, khóc tôi, ướt mi mỗi khi nhớ anh ! Chính tôi, thốt lên, lời ly biệt ly anh biết... **. Ôi, đớn đau, xót xa, biết bao cánh hoa nát tan. Lúc cơn.. gió.
Tác giả: Nguyễn Phước Nguyên
Đã có lần tôi đứng bên hiên nhà nhìn hạt đời mưa đến. Nghe ra những dòng sông hóa kiếp xưa trôi vào giọt lệ trong mắt em. Ngày từng ngày xa khuất. Những tiếc nuối, còn mất. Ngọt ngào đời cho ta cơn đau trên thịt da.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Xuân Phú (baet)
Tác giả: Anh THi Đi. Anh làm thơ, nhưng không hiểu anh nói gì. Khi bút thiêng em viết, tình thi thầm thì. Tim em rung động, lòng anh bối rối. Thơ anh chấp cánh bay cao, là lời em viết ngọt ngào bay xa. Anh làm.
Tác giả: Hoàng Hải
Ca sỹ thể hiện: Long Nhật; Trường Vũ; Bảo Yến; Thạch Thảo
Một hôm anh về em bâng khuâng đứng trông theo. Hoàng hôn nâng niu bước đôi chân người em yêu. Em nhớ thương nhiều, lòng xao xuyến thêm nhiều. Hiu hắt sương mờ xuống tịch liêu. Rồi em đi nhặt hoa Penseé ép trong thư.
Tác giả: Trần Trung Đức
Ca sỹ thể hiện: Trần Trung Đức
Từ một ngày nhớ ... đến những ngày chán ghét ... ta sẽ nhận được gì. Ngày còn ngây thơ ... ngỡ đi tìm khắp chốn ... sẽ thấy nơi yên bình. Những ngày cô đơn đã hết. Nỗi buồn xưa nay cũng chết. Chặng đường dài như mới mang.