Anh! Chính tôi, chính tôi, chính tôi khóc tôi đó anh !
Chính tôi, khóc tôi, ướt mi mỗi khi nhớ anh !
Chính tôi, thốt lên, lời ly biệt ly anh biết...
**
Ôi, đớn đau, xót xa, biết bao cánh hoa nát tan
Lúc cơn.. gió đưa, trái trên nhánh khô ướt mi
Lúc giây.. phút chia.. biệt anh trời đêm mênh mông...
Anh! Người yêu.. của tôi, tình yêu mới trong tin yêu
Người yêu, là anh, là biết bao cơn dâu biển
Làm sao.. để anh.. hiểu khi.. đò đưa ra khơi...
Trôi.. biệt tăm, cánh chim, lúc tôi có thêm xót xa
Biết bao.. phút giây.. ngắm anh vuốt lên tóc tôi
Ngát hương.. sớm chia.. lìa nhau tình yêu bay cao...
Bây.. giờ tôi.. chỉ mơ.. chàng trong giấc chiêm bao thôi
Tình yêu.. về yên bình.. chính tôi ôm trong lòng
Người yêu.. đầu tiên, là yêu hoài không nguôi quên...