Tác giả: Ðoàn Hồng Ðiệp
Nhà em có một loài hoa trắng. Ngào ngạt hương khi nắng hè sang. Anh đến chờ em buồn trông bóng nắng. Rồi ước mong anh là một chú ve. Mẹ dặn đi chơi nhớ về cho sớm. Vội vàng anh vâng dạ chở che. Hai đứa đưa nhau trên.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Alba Diệu Vân
Thức giấc ánh nắng lên cao. Hôm qua đi chơi đêm hơi khuya. Chết mất đã sắp trưa rồi. Ôi trời ơi giờ này mà chưa đăng facebook. Bối rối nghĩ mãi không ra. Thôi em cứ viết “I miss you” nếu lỡ có nghĩ viết cho anh. Thì I am.
Tác giả: Hồ Định
Ca sỹ thể hiện: Đinh Kiến Phong
Cuộc đời tôi giờ đây không biết đi về đâu. Nhìn lại quá khứ mới thấy tôi sao dại khờ. Nhìn bao nhiêu người thân đang dần dần xa rời tôi. Tôi biết tôi đã mang lầm lỡ. Giờ đây tôi đã sai, tôi phải cố đổi thay. Xóc đĩa có.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Chế Thanh & Nhật Cường
Em hỏi anh tại sao bây giờ canh ba gà gáy. Anh có nghe gì không sao giờ anh mới bò về. Quần thì ống thấp ống cao áo thì lui thui thấy mà thương. Để em mỏi mòn chông chờ đêm vắng buồn hiu. Cấy lúa xong chiều qua anh về.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quang Hiếu
Buổi sáng thức dậy nằm nướng cũng đã lâu. Bắt đầu một ngày mới thức dậy thay quần áo thôi. Phải kiếm chút gì mình ăn vô thấy ngon. Xong vội vào phòng thu vội vàng làm việc nhanh thôi. 1 bài 2 bài 3 bài rồi 4 bài. Đi ra đi.
Tác giả: Hoàng Phương
Ca sỹ thể hiện: Đình Văn; Tuấn Vũ; Phi Nhung; Thái Châu
Ngày đó mỗi lần xin phép mẹ đi chơi. Anh đưa em qua thăm vườn sơ ri bát ngát. Mùi hương sơ ri anh ngỡ là mùi hương của tóc. Em véo von là hương bâng khuâng. Anh vẫn cho là mùi hương yêu thương. Rồi từ ngày đó tháng năm.
Tác giả: Lư Anh
Ca sỹ thể hiện: Trương Đan Huy; Trương Đan Huy
Nuôi bao yêu thương và niềm nhớ. Tình yêu mênh mông sóng trào. Ngày em rời xa tầm tay nào tôi đâu có hay. Tình tôi đã chết đã mất hết rồi. Hôm nay trong tôi đâu còn chi. Còn lại đây hình hài mỏi mòn. Còn chi đâu ngoài cô.
Tác giả: Phương Uyên
Ca sỹ thể hiện: Mây Trắng
Ngày xưa ấy vẫn nhớ khi còn bé luôn ham chơi. Mẹ cha đi chơi đâu thường hay thích theo cùng. Lắm lúc khóc lóc cho dù biết không cho đi. Mẹ và cha hay trêu tôi là con út khóc nhè. Ngày ấy như bao vầng thơ đang còn bao ước.