Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn; Trọng Phúc; Mạnh Quỳnh (Nhạc Trữ Tình)
Từ khi hai lối rẽ nào hay hương sắc phai mờ. Lời tim nghe trắc trở đâu còn gì để vui. Buồn cho chăn gối lẻ. Còn ai ai biết thương mình. Gọi tên trông hơi thở. Tình ơi xa đến bao giờ... ???? ĐK:. Chẳng phải mùa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái
Chuyến đò định mệnh, một buổi chiều tan tác đìu hiu. Dòng sông quê đó nay không còn như những chiều qua. Xóm nhỏ buồn hiu bao niềm đau tan nát trong lòng. Bởi con xa mẹ, thương tiếc sầu nỗi buồn nào nguôi. Ai ngờ con đò.
Tác giả: Trường Nguyên
Sáng trưa chiều, tôi vẫn thường lang thang trong cty INNOVA. Tay mang bao tay, đi kiểm tra máy nhưng chẳng có máy nào hư. Công việc vậy mà vui. Những lúc buồn, tôi thường suy tư ngồi hát ngêu ngao. Mong sau thời gian.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thiên Dũng
Cơn mưa chiều nay như cuốn trôi mọi điều. Chẳng biết ngày sau, tình yêu sẽ như thế nào ? Có như câu chuyện không màu, viết nhanh để ngày qua mau. Rồi đêm cứ trôi, lệ đắng trên môi, chỉ mình tôi thôi. Đôi khi chỉ ước.
Tác giả: Võ Tá Hân
Có em như đấng thiên thần. Xuống miền tục lụy ru ta quên sầu. Mênh mông mười ngón tay ngà. Khâu đời ta lại kết ngàn ngày vui. Tuổi xanh đi giữa vô cùng. Xót ta ngập tội em dang tay bồng. Hồn nhiên hương phấn mộng đầu.
Tác giả: Nhật Ngân
Bấm đốt ngón tay, tính lại cuộc đời. Ðã mấy năm qua, còn mất những gì. Ðếm đắng đếm cay, đếm ngọt đếm bùi. Ôi được rất nhiều, nào mất gì đâu. Ôi còn rất nhiều, nào mất gì đâu. Còn đó thời xưa, là giấc mơ ngày. Làm.
Tác giả: Bắc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Trang Thanh Lan; Yến Khoa; Hương Lan
Khi đó mình nhà ở xa trường. Qua mấy nhịp cầu tre. Bấm ngón chân chai bờ đất ruộng. Con đường trời mưa trơn trợt. Nên bước chân khó đi về. Con đường bờ đê quen thuộc. Mấy khó khăn cũng đi về. Đượm làm sao tình.
Tác giả: Mini
Ca sỹ thể hiện: IU
I bam jinago namyeoneun. Nal kkaeul geudae oltejyo. Han bangul ssik heullyeo noheun. Nunmul jeuryeo barbeumyeo. Jeo mun yeollimyeon tto dasi. Bichi naege daheultejyo. Geu ihuron yeongwontorok. Haengbokhage.