Tác giả: Chưa Biết
1. Chợt tỉnh giấc điều anh đã thấy như mới vừa xảy ra. Trong mơ anh thấy em tìm anh gục vào vai anh mà. Tại sao thức dậy nước mắt rơi. Ngày xưa em từng ra đi bỏ lại người tổn thương là anh. Nhớ em day dứt không thể buông.
Tác giả: Lê Việt Khánh & Minh Vương
Ca sỹ thể hiện: Lê Anh Quân; Tuấn Hưng
Con đường lên đèn. Chiều bâng khuâng trên phố dài. Từng đàn chim bay theo nhau về cuối bầu trời. Có chút cô đơn nào vẫn âm thầm lãng du. Trong ánh mắt chợt dâng lên bao nỗi niềm. Im lặng đêm về. Ngọn đèn khuya hiu hắt.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: V.O.X & Vũ Phụng Tiên & Venn
Hai giờ khuya rồi sao anh cứ nhắn tin thế này. Em ngủ đây anh cũng mau ngủ đi. Nhà em khó em giờ không sang đó được đâu. Nhưng này em à em cứ đến nhanh nhanh đi mà. Muốn gặp em anh đã thức cả đêm. Làm trà sữa trân châu.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Trường Lê
Đợi em về dảm hỏi, nhưng chẳng thấy em đâu, tiếng chim kêu nảo nùng, dường như bào hung tin, đã xa người yêu dấu, có bao giờ về đâu, trách người sau nở bỏ, kỹ niệm mình ngày thơ. Một khi mình cách trở, mãi mãi sẽ mất nhau,
Tác giả: Lê Hiếu
Ca sỹ thể hiện: Lê Hiếu
Đêm tối, trời rất quạnh hiu. Anh chỉ còn hi vọng có em mà thôi. Những lúc nhìn về phía trời xa. Anh đứng im chờ đợi. Như đêm tối có sao canh chừng. Như đêm tối cúi đầu kiên nhẫn ..hơ hơ hơ... Anh nhớ em. Và giờ anh.
Tác giả: Minh Khang
Ca sỹ thể hiện: Akira Phan; Akira Phan
Ngồi một mình đêm nay cùng nỗi cô đơn dâng đầy. Rượu cay có ai cùng say để tim tôi thôi bốc cháy. Ngồi một mình đêm nay để nhớ em thêm môt ngày. Để đau đớn thêm từng giây rồi mai quên em mãi mãi. Rồi gượng dậy vươn.
Tác giả: Nguyên Khôi
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khôi; Nguyên Khôi
Con tim em đâu cảm giác được. Một mình anh cô đơn đi dưới mưa lặng thầm. Và con tim em đâu cảm giác được. Giờ anh nơi đây góc quán quen một mình. Vì sao không quên em. Để con tim anh đau. Mưa rơi ngoài hiên mơ về em anh.
Tác giả: Phan Ni Tấn; Luân Hoán; Lời Trường Lê
Đợi em về dảm hỏi, nhưng chẳng thấy em đâu, tiếng chim kêu nảo nùng, dường như bào hung tin, đã xa người yêu dấu, có bao giờ về đâu, trách người sau nở bỏ, kỹ niệm mình ngày thơ. Một khi mình cách trở, mãi mãi sẽ mất nhau,