Tác giả: Mai Anh Việt
Còn thuở nào ta thấy nhau. Còn thuở nào ta nhớ người. Còn thuở nào ta khóc cười. Còn thuở nào ta nối lại. Ðoạn đường đời ta đã qua. Tìm lại thời ta biết vui. Tìm lại thời ta biết buồn. Tìm một vầng trăng úa vàng.
Tác giả: Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan (trước 75); Trung Chỉnh
Mai đây em về, làm chim trong thành phố. Chiều chưa đi, qua dòng sông lặng gió. Con đò xưa còn đó nghe nước chảy quanh cầu. Cầu xin giấc mộng bình thường. Lời nào cho em, tình nào cho em? Lời tiếc nuối chưa ngỏ. Tình.
Tác giả: Anh Việt Thu & Anh Thế Quế
Về Bạc Liêu đất quê mình thương yêu. Nghe lòng đất nước lúc dâng chiều cô liêu. Dâng tình tha thiết ánh trăng soi thủy triều. Bạc Liêu ơi hỡi Bạc Liêu! Bạc Liêu ơi đất quê mình xứ muối. Muôn lòng phơi phới ấm câu hò yên.
Tác giả: Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Tuyết Hằng (trước 75); Duy Khánh
Tôi đưa anh đi... đi về phía mặt trời. Đưa ngày về... đưa ngày về. Bóng xế trưa trưa. Đưa tuổi thơ... đưa tuổi thơ. Tiếng hát xa xưa. Tôi đưa anh trong cơn mê ngủ. Hiu hiu buồn. Làm sao bên bờ ao. Gió đưa..gió đẩy.
Tác giả: Mai Anh Việt
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Cái đêm anh ở nhà em. Điều răn thứ sáu lỡ quên mất rồi. Khi không đèn tắt tối thui. Chúa đi ngủ sớm đất trời lăn quay. Lỗi tại tôi lỗi tại tôi. Bẩm sinh chỉ muốn đứng ngồi yêu em. Lỗi tại tôi hay lỗi tại đêm. Gần đêm lửa.
Tác giả: Anh Việt Thanh
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly; Mỹ Huyền; Tâm Đoan; Thiên Trang
Đời người con gái chỉ yêu một lần. Tình đầu ôm ấp thương nhớ bâng khuâng. Đã trót lỡ thương một người. Lời yêu chữ nở trên môi. Đêm về thương nhớ không nguôi. Đời người con gái chỉ yêu một người. Tình đầu gian dối.
Tác giả: Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Ánh Tuyết; Quỳnh Vi & Nguyệt Anh; Trang Thanh Lan
1. Dòng An Giang sông sâu nước biếc. Dòng An Giang cây xanh lá thắm. Lả lướt về qua Thất Sơn. Châu Đốc dòng sông uốn quanh. Soi bóng Tiền Giang Cửu Long. Dòng An Giang trăng lên lấp lánh. Dòng An Giang tung tăng múa.
Tác giả: Anh Việt Thu
Người mang thương nhớ về cuối chân trời. Người mang thương nhớ đi suốt đời quên từ giã. Tình yêu rất lạ vô cùng. Dù sao vẫn nghe lạnh lùng. Nửa đêm thức giấc một cõi mịt mùng... Nửa đêm thức giấc man mác buồn duyên tình.