Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chấn Khang
Bóng chiều vừa tàn xuống. Em tiễn tôi đi trên chuyến bay về. Nghe trong tim nắng chiếu ê trề. Chợt nhìn nhau thấy trong lòng nhói đau. Mới vừa ngày hôm trước, hai đứa bên nhau trên chuyến bay tình. Em đưa tôi thăm chốn quê.
Tác giả: Đỗ Quang
Ca sỹ thể hiện: Triệu Hoàng; Triệu Hoàng; Hoàng Lợi
Đêm nay ánh trăng sầu úa những vì sao cũng chẳng còn linh hồn. Một trời thương đau lời kinh trong đêm tiễn đưa tình yêu tình yêu đã chết ngay khi bóng chiều về. Thì thầm cho nhau lời cuối. Anh hôn lên bia mộ xanh nghĩa.
Tác giả: Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Khánh Hà; Trần Cao; Nguyên Khang; Lâm Nhật Tiến; Trịnh Lam
Đã bao lần anh dấu lòng. Gói riêng mình trong cõi mộng. Ngày dài buồn tênh đường về lẻ bóng. Thấy em một thoáng hư không. Biết em còn mơ ước nhiều. Với anh giờ như bóng chiều. Một chào bình minh, một dần sụp tối.
Tác giả: Nhạc Phạm Thế Mỹ, thơ Thích Giác Thanh
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
1-Nơi trần gian đầy sầu đau luôn vướng mắt. Cảnh chia ly có gì vui nào đâu. Suối lệ tuôn rơi làm nhân tâm khốn cùng. Già, sanh, đau, cùng chết trong trần gian. Có gì là bền lâu trong thế hệ. Có gì là nhàn ca trong vô.
Tác giả: Nhị Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Tam Ca Áo Trắng; Bằng Kiều
Em hỡi ! Em đã xa mãi như gió còn đâu. Em hỡi! Trên lối xưa đó ta đã hẹn nhau. Duyên cũ nay đã ra sao. Vùi kín hay vẫn y nguyên. Đã phai sắc hay mặn nồng. Đã nghe trong đời yêu thương một lần còn nhớ mong. Em hỡi! Ta.
Tác giả: Hoàng Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Hôm qua ngang nhà em chút nắng chiều. Mênh mông quanh co khu vườn xanh. Tiếng nói cười thâm tình lòng nghe sao lưu luyến. Môi thắm hồng tơ duyên biêng biếc chiều không đến. Long đong ta tìm em tiếng còi xa xa. Buồn.
Tác giả: Quang Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Quang Lê & Hà Phương
Ngó lơ lâu ngày chẳng đặng. Thú thiệt thì hổng có gan. Lỡ rồi tình sâu nghĩa nặng. Cầm lòng đau dám than van. Giả đò, thì giả đò. Biết tính làm sao, biết làm sao? Làm sao dám nói, với người tôi thương. Suốt đêm thâu.
Tác giả: ZnSmilee
Ca sỹ thể hiện: Kaishi; Minh Cường
Bóng chiều tan, dường như rất nhẹ nhàng. Như lùa qua vòng tay, chiếc lá vàng. Rồi lang thang, vội những áng mây trôi. Lặng lẽ rồi khẽ tan đi. Anh lê bước lệ ướt nhớ khi biệt ly. Người đâu hay biết rằng anh thức suốt đêm.