Tác giả: Sơn Tùng MT-P
Ca sỹ thể hiện: Sơn Tùng MT-P; Hứa Như Ý
Anh tìm nỗi nhớ....Anh tìm quá khứ. Nhớ lắm kí ức anh và em.... Trả lại anh yêu thương ấy, xin người hãy về nơi đây. Bàn tay yếu ớt cố níu em ở lại.... Những giọt nước mắt...Lăn dài trên mi. Cứ thế anh biết phải làm.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh; Duy Quang; Hương Giang
Chắp tay lạy Người, cho xin nụ cười. Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi. Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi. Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời. Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi. Chắp tay lạy nữa. Tôi lạy mây bay.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nhóm Hoa Hồng Nhỏ
Nơi biên cương,nơi hải đảo xa xôi chú bộ đội ngày đêm giữ yên đất trời. Cho nơi đây chúng cháu vui đến trường. Nắng hồng trang sách thơm và bao ước mơ xa. Chú bộ đội ơi, nơi đảo xa vì bình yên đất nước nên chú mới xa.
Tác giả: Nguyễn Văn Quỳ
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Ốc dồn . . . Theo gió ngân dài . . . Rền vang núi đồi chìm trong sương khói. Ốc dồn . . . Giục bước trâu về . . . In bóng đồi nương trên bóng đường thôn. Về đây nghe tiếng ca nhịp quay xay thóc thơm hạt.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khang
Từng bông tuyết nhẹ rơi. Buổi chiều đông giá, trắng trong lòng tôi. Niềm cô đơn lẻ loi, khi chiều trùm lên, bóng em nhỏ nhoi. Về đâu hỡi người ơi? Để hàng bạch dương xót xa chờ mong. Cánh chim chiều đông lặng lẽ âm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; Vân Khánh; Thu Hiền
Chiều Hiền Lương như tranh và mây nước trong lành. Một ngọn khói mong manh. Ai nhen bếp lửa bên bờ tre xanh. Cho tôi nhớ về câu hò năm xưa. Hò ơi, ơ hò ơi. Câu hò ngày xưa bến cách sông ngăn. Xao động lòng tôi đất nước.
Tác giả: Dân Ca Hoa Kỳ
Ca sỹ thể hiện: Dissney
Nơi hang sâu đầy, trên non cao này. Mỏ vàng ấy có dân di cư. Và trong đám đó, có một gia đình. Đẻ gái xinh là Clê Măng Tai... ĐIỆP KHÚC. Ôi em yêu kiều ! Ôi em yêu kiều ! Người yêu mến, hỡi Clê Măng Tai ! Em đã.
Tác giả: Quy Sắc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lệ Thủy; Thanh Hương
Năm em mười sáu thì khói chinh chiến. Bay vùng lên máu đổ đầu rơi. Em lìa quê tìm nơi bình an. Cùng cha mẹ ra ngoài thành thị. Nên mấy xuân liền em không còn bán đèn. Khi thanh bình trở lại. Em vội mang đèn ra thân dừa.