Tác giả: Phượng Linh
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Sơn Tuyền
Thuyền tình lênh đênh biết đâu là bến nước. Mịt mờ muôn phương biết xuôi về nơi đâu ? Ngày xưa những đêm trăng úa màu, hai đứa ngồi bên nhau xây đắp chuyện mai sau. Nào ngờ tình yêu đến mang nhiều nước mắt. Mà lần yêu.
Tác giả: Lê Minh
Ca sỹ thể hiện: Ngân Quỳnh
Thương lắm tình người cù lao. Dừa xanh biếc xanh sông nước dạt dào. Tình thương mến thương sao quá ngọt ngào ! Bài ca vọng cổ, đêm trăng nào ru vừa lòng nhau. Cống liu xự sang liu cống liu hò. (Hò xự sang cống liu xư.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan; Lưu Chí Vỹ & Dương Hồng Loan
Về thăm quê hương thăm đồng lúa thăm lũy tre. Và thăm em tôi bao ngày tháng ngóng trông chờ. Xuồng nhỏ nhà em lo giông xới len đôi bờ và anh còn nhớ. Ngày anh ra đi khi chiều xuống sông nước lên. Hẹn nhau mông lung anh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Nguyễn Công Bằng; Đức Tài; Lưu Thái Vũ
Về lại thăm ngoại ô, con đường mòn lá đổ. Nghiêng nghiêng bóng dừa kề san sát mấy cội me tây. Còn đây luỹ tre, kia bến nước, con đò. Nơi ấy ta hẹn hò, giờ không thấy bóng người xưa đâu. Nhìn dòng sông lặng trôi, hoa lục.
Tác giả: Hoàng Hiệp
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Đoàn Thanh Triệu; Hoàng Vĩnh Phước
Tôi yêu thành phố của tôi, yêu từ khi mới ra đời. Có góc phố ngôi trường có bến nước con đường. Nắng sớm mưa chiều gợi nhớ trong tôi bao điều. Thành phố tôi yêu cho tôi trái tim tự hào. Thành phố tôi yêu cho tôi ước mơ.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Đoàn Minh
Qua miệt Tân Châu ánh tơ lụa vàng. Vàng trong mắt ai tiếng cười lả lơi buông dài. Chiều ơi chiều vẳng câu hò lơ. Mải mê đậm sâu xứ lụa Tân Châu. Thủy chung thoáng hương dâu chiêu hồn. Dáng người ươm tơ mỹ miều. Từ đáy sâu.
Tác giả: Trương Quang Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Ly; Hoàng Lan; Chưa Biết; Hà Phương
Anh ở bên đây cầu hát lời thương mến. Em ở bên kia cầu cuối bến chờ mong. Qua cầu bài lý đong đưa. Như nắng ban trưa, như mưa chiều đến. Anh ở bên đây cầu nói lời hẹn ước. Em ở bên kia cầu bến nước thủy chung. Ước gì.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan
Làm thân con gái. Em như nhánh lục bình. Trôi về phương trời vô định. Vì thuyền tình lạc bến lênh đênh. Ngày xưa anh hứa yêu em. Yêu đến suốt cuộc đời. Mà sao anh bước theo người. Anh đành bỏ rơi con khờ trong nôi. Mười.