Tác giả: Chưa Biết
Gió mát trăng thanh. Cái đêm hôm rằm, cô nàng ơi gió mát cùng là trăng thanh. Đào tiên chuốc rượu. Thơ thẩn ngâm nga. Cái lúc vui chơi bày ra chén rượu cuộc cờ. Chén rượu cuộc cờ trong lúc vui chơi. Chén rượu cuộc cờ.
Tác giả: Chưa Biết
Kinh Kha:. Nghe tiếng trúc với cung sầu nức nở. Trời vào thu sương khói phủ lê thê. Những âm ba theo hơi gió vọng về. Có phải lời tống biệt của Cao Tiệm Ly hiền hữu? Cao Tiệm Ly:. Kinh Kha bạn, quán lạnh từ đây vắng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dế Choắt
Đời, đời này vui à nghen, đời lạ lắm à nghen. Đừng bon chen rùm ben coi chừng ăn dép là đen. Đừng tùm lum từa lưa, đừng lúc nắng rồi mưa. Đừng quan tâm thị phi đôi khi ta biết dư thừa. Tầm này là sống độc thân tư tưởng độc.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Phương Thanh
Anh đến bên em tựa như sóng xô giăng kín. Con tim làm em nhấp nhô từ khi xa nhau. Thuyền em lênh đênh vì bao phong ba. Anh đến bên em gọi bao nắng mai. Cho trái tim em chợt nghe ấm êm. Ngày ta yêu nhau lòng em xôn xao.
Tác giả: Hoài Phong
(ĐKLG PVĐK). Đừng nhậu nhiều ba ơi! Mai nữa thôi. Không còn gạo nấu cơm. Mà ba sớm hôm đi hoài. Ba say mèm. Quên trời quên đất. Từ ngày mẹ bỏ đi, ba nhớ mong. Đêm ngày ngóng trông. Con buồn ra đứng bờ sông. Biết bao con.
Tác giả: Hoàng Nghĩa
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Đàm Công Ninh
Xin đừng giống tôi và đừng như tôi. Bao nhiêu năm qua tôi làm gì cho người. Nơi xứ lạ không có người thân. Như thiêu thân sống kiếp giang hồ. Mà đời mình mấy ai đâu ngờ. Xin đừng giống tôi và đừng như tôi. Mê trong.
Tác giả: Anh Khanh
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Lệ; Trần Tâm
Lang thang chi em trên con phố đông người. Đôi chân loanh quanh em chen giữa dòng đời. Bao nhiêu đam mê tan theo lớp khói đen mịt mù. Ôi con đường đi sao đông người quá. Thôi ta quay lưng đi bon chen nữa làm gì. Ta trao.
Tác giả: Chưa Biết
Sơn La phố núi chiều dòng nậm La vội chui vào núi. Sau một ngày nắng gió mênh mang. Còn em đi đâu mà vội. Tà váy bay thêm xao xuyến chiều buông. Sơn La ơi! phố núi chiều, chiều vương nắng vàng. Chiều rơi gió ngàn,
Tác giả: Võ Thanh Bình
Ta rót giọt tình vào trong chén đắng. Nhấm từng ngụm cay còn chút tình phai. Ta gói yêu thương vào trong lá úa. Chất lên đời thành đóa thơm tho. Ta rót cho vơi vùi quên tình ngây dại. Ném chén đời, đời còn dối gian.