Tác giả: Mai Anh Tuấn
Cô đơn, như lưỡi dao lạnh buồn, mơn trớn da thịt người, chờ đâm thấu suốt vào tim. Cô đơn, để cho biết đêm đông lạnh lùng, để nghe lá rơi thì thầm, để thương nhớ lên chập chùng, trong nỗi mê chiều hôm. Cô đơn,
Tác giả: Hồ Ngọc Minh
Đường chiều hôm nay, mây xám sương mờ giăng đây. Lại mùa thu sang, cây cành tơ vàng ươm lá. Một mình lang thang, trên phố đông người xa lạ. Thoảng mùi hương quen, như chừng em vừa thoáng qua. Từng ngày trôi qua, hiu.
Tác giả: Nguyễn Linh Quang
Ca sỹ thể hiện: Đăng Siêu
Tim viện cớ : đời cho toàn mặt nạ. Nên trái sầu chín mọng lúc đương xanh, tình lưả ngọn nghìn sau thôi cháy đỏ, củi than nay chỉ đợi phút tro tàn. Mắt viện cớ : linh hồn quên mở cưả, nắng mưa mưng trên từng dặm.
Tác giả: Hoàng Duyên
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Phương Dung (VN); Mỹ Huyền
Khi xưa tôi mộng phồn hoa, bao tháng ngày ấp ủ hồn ta. Câu ước hẹn cùng nhau đêm trăng sáng soi hai mái đầu. Vi vu đêm đầu hạ nghe trong gió đong đưa. Hương cau thơm chuyện tình qua kẽ lá lưa thưa. Nay đâu những chiều.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Và một chiều vàng em chợt đến thăm tôi. Nắng ướt đôi mi mây dìu bước chân đi. Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ. Và tà áo em nhẹ bay bay. Ước mơ vấn vương bờ môi. Hàng cây mờ xanh say tình đứng yêu nhau. Đón bước.
Tác giả: Nguyễn Văn Đông
Ca sỹ thể hiện: Khả Tú
Đom đóm đâu ra chiều hôm thật nhiều. Tiền đồn ven biên anh vừa lên phiên đổi gác. Từng bày đom đóm như thấp sáng kỷ niệm của chúng ta. Ngày xa xưa chơi trò đi trốn nhau. Cho em đi tìm gọi anh Đom Đóm ơi. Anh khéo nên em.
Tác giả: Thiên Trường
Ca sỹ thể hiện: Thiên Trường
Trở lại bến đò lòng bỗng nhớ người xưa chiều hôm ấy ta tình cờ gặp nhau,mỗi người không nói được lời nào đò ngang cập bến ai mau nấy về. Vì không quen nên là như thế chúng mình nào phải dễ gặp sao,có ai mong ước gì đâu nhưng.
Tác giả: Hồn Nhiên
Bầu trời thôn quê xiết bao tình cảm. Lòng ta vấn vương lòng ta nhiều nỗi:. Buồn, vui, tủi, sầu. Nhưng nhìn thôn quê. Là đều tiêu tán hết bao sầu đau của nơi phồn hoa. Ta hát hát vang cười sướng đứng ngắm nhìn thôn quê.
Tác giả: Vũ Đức Nghiêm
Tình yêu muộn màng, như nắng quái chiều hôm. Chiều nao dâng tình, sao bối rối trao hôn. Tình yêu muộn màng, là trăng đêm về sáng. Soi chập chùng không gian, thoáng hiện... rồi thoáng tan... Tình xa vời vợi, như lớp.