Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung
1). Đi dọc Việt Nam theo bánh con tàu quay. Qua đèo Hải Vân mây bay đỉnh núi. Nhớ khi xưa qua đèo qua suối. Mà lòng anh mơ tàu qua núi cao. Ngày hôm nay thênh thang con đường lớn. Tàu anh đi trong yêu thương chào đón. Tha.
Tác giả: Khánh Đơn
Ca sỹ thể hiện: Huyền Thoại
Giờ thì chẳng còn gì để nói với nhau phải không. Thôi thì em cứ đi không cần đâu câu biệt ly. Nhìn dòng đời đẩy đưa em xa tầm tay mà anh đắng cay. Anh vẫn ngồi đây sân ga về khuya lạnh đây. Còi tàu vang từng hồi để chất.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thái Châu; Huỳnh Lợi
Tôi yêu em, một tình yêu rất lạ. như bướm chập chờn , say đắm bên hoa. Như tiếng cười trẻ thơ như cánh diều lộng gió , như những con tàu đi tới sân ga. Khi quen nhau, 2 người chung lối mộng, em ở một mình tôi sống cô.
Tác giả: Hoàng Vân
Ca sỹ thể hiện: Lan Anh & Đăng Dương
Trên những nẻo đường rực cháy. Sau tay lái đã mấy đêm ngày. Xe anh đã vượt được bao sông bao núi. Chỉ những con đường mới biết mà thôi. Ôi những con đường ta yêu biết mấy. Đường vào nhà máy, đường về nông thôn. Qua những.
Tác giả: Nhạc Ngoại ( Pháp )
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan
Ai xây lâu đài bãi cát mênh mông. Ôi sao thật buồn tình yêu mịt mù. Phố kia đầy người bãi cát vắng thưa rồi. Ôi bao muộn phiền nằm yên ngừng rồi. Ta nghe biển sóng âm vang. Gió hỡi thôi hãy ngừng bay. Ta nghe gió buốt quá.
Tác giả: Trần Hữu Bích
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường; Đan Trường (Beat)
Sài Gòn chẳng có mùa thu. Chỉ có những mùa vàng lá rụng. Gió ngoài cảng thả về trên phốt. Từng chiếc lá rơi xao mặt đường. Cành me già thoảng chút hơi sương. Cứ gợi nhớ gợi thương thu vàng Hà Nội. Bước chân ai làm sao.
Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Ta vẫn đợi miệt mài trong cơn mộng. Trăm giấc mơ xuôi ngược những đêm về. Em xa lắm bên kia trời thăm thẳm. Ta điên cuồng như kẻ trúng bùa mê. Cứ lãng mạn yêu người quên tất cả..à. Trong bóng đêm riêng mình với cây đàn.
Tác giả: Chưa Biết
Làm viễn khách hai mươi năm có lẻ, chiều tha phương đất lạ trời xa, nhìn con tàu đi trên sóng nước bao la, lòng rộn rã nhớ quê nhà đất nước. Còn đâu nữa những buổi chiều quê êm đềm thơ mộng, ta lặng đứng bên bờ.