Tác giả: Trịnh Công Sơn & Vũ Thành An
Ca sỹ thể hiện: Don Hồ & Lệ Hằng & Quốc Khanh
Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên. Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình. Xin người hãy gọi tên. Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn. Trên giọt máu cuồng.
Tác giả: Hoàng Phương
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Chiều xuân qua thị trấn Gò Công, đường phố đông, cờ lộng gió rợp bay phố hồng, Én bay qua, gió xôn xao đón xuân trở về sum vầy, tìm trời mây, tìm phố tâm tình. Ơi Gò Công, mùa xuân của đất anh hùng, của miền quê hương.
Tác giả: Phạm Hồng Sơn
Đi qua những cánh rừng. Men theo từng vách núi. Vượt qua bao suối khe. Là bước chân người khảo sát công trình. Ngẩng đầu lên nhìn vách núi cheo leo. Nghe tiếng chim rừng biết ngay trái chín. Mồ hôi rơi trên lá rừng đất.
Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Anh đừng buồn vì có vợ là công nhân. Tâm hồn em đã chai dần theo năm tháng. Không dám ước mơ vào những gì ảo mộng. Học người ta tạo mặt nạ cho đời. Cuộc sống này vất vả lắm không anh? Ngày tám tiếng vài củ khoai lót.
Tác giả: Đặng Quang Vinh & Minh Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời. Cầu cho cha mẹ sống đời với con. Còn cha còn mẹ thì thơm. Không cha không mẹ như đờn đứt dây. Đờn đứt dây còn xây còn nói. Cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi. Mồ côi cha mẹ khổ.
Tác giả: Chưa Biết ( Lời )
(Nước mắt buồn rồi cũng sẽ khô. Vui lên nào cười tươi lên nào. Bay lên trên Ngân Hà ngàn sao lấp lánh. Thế giới tuyệt vời trước mắt em. Với áo quần giầy dép dễ thương. Với váy dài xinh như thiên thần. Em luôn yêu bạn bè và.
Tác giả: Văn Dung
Ca sỹ thể hiện: Tổng Hợp Việt Nam
Vững bước đi lên quê hương đang vẫy gọi. Xứng đáng thanh niên thế hệ Hồ Chí Minh. Dù ngàn gian khó thề nguyện hy sinh. Chiến đấu suốt đời dưới cờ Đảng quang vinh. Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta. Như khắc ghi sâu để.
Tác giả: Chưa Biết
Lỡ thương anh rồi, em biết phải làm sao. Lỡ thương anh nhiều, đêm ngày em cứ ra vào. Nhà anh cột xiêu vách lá, thân nghèo không ba, không má. Đã thương em rồi, anh đâu dám trèo cao. Những đêm trăng buồn, anh đứng đợi bờ.