Tác giả: Chưa Biết
Rap:. Trên đôi môi yêu thương trôi qua. Giờ đây không còn là đôi ta. Mà là em hoặc là anh. Yêu thương dù mong manh. Nhưng vẹn nguyên như chưa từng phôi pha. Trên đôi môi em bao yêu thương trôi qua. Giờ đây không còn là đôi.
Tác giả: Lương Bích Hữu
Ca sỹ thể hiện: Lương Bích Hữu
Đây telephone này, là telephone em xài. Gọi telephone anh là số mấy. Nhưng em xin yêu cầu. Dừng không cho ai nghe gì. Đừng nghe em không thèm đỏng đảnh. Lung linh bao nhiêu đèn. Cười vui nay bao nhiêu người. Mà còn chần chờ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lương Bích Hữu
1. Đây telephone này là telephone em xài. Và telephone anh là số mấy. Nhưng em xin yêu cầu dừng không cho ai nghe gì. Đừng nghe em không thèm đỏng đảnh. Lung linh bao nhiêu đèn, cười vui nay bao nhiêu người. Mà còn chần.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lion Boy
Anh xin lỗi anh không muốn nhìn thấy em khóc nữa. Anh sẽ lau giọt nc mắt trên mi của em từ đây anh xin hứa. Anh muốn tình cảm của mình trỡ lại như ngày xưa. Cái ngày mà hai đứa bên nhau cùng nhai đi chung dưới mưa. Anh pk.
Tác giả: Vũ Cát Tường
Ca sỹ thể hiện: Vũ Cát Tường
Em này em bé ơi. Làm cách nào mà va vào đời anh thế? Còn anh người nhiều vết thương. Chẳng ý định trước gặp ai. Chẳng còn tin điều gì là mãi mãi. Một giây phút bất chợt gặp. Hai thế giới chào hỏi nhau. Ba bốn câu chuyện.
Tác giả: Chưa Biết
Ngày xưa mẹ thường bảo con sao hoài ham chơi. Là con gái mà không rành việc nhà. Không chuẩn bị được một bữa cơm. Ngày xưa mẹ thường bắt con giặt đồ phơi áo. Con ngang bướng trong lòng ồn ào. Làm phụ nữ sao cực nhọc đến.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Sơn Tùng (M-TP) & DeePink & BabyKillah
Màn đêm quạnh hiu kia trong mắt ai. BabyKillah:. Anh yêu hôm nay đã vội bước đi. Để em một mình ngồi nhớ. Đêm mùa đông để mình em ôm giá băng. Con tim em nay cũng lạnh câm. Em tưởng rằng tình mình sẽ như. Như sao như trăng.
Tác giả: Nhật Nhật
Ca sỹ thể hiện: Nhật Nhật
Ta quen nhau (như một thoáng tình cờ). Sau bao lâu (chia tay để giờ ). Giờ còn lại gì. Khóe mi sầu vương. Anh cô đơn (không được như bình thường). Đi lang thang (ôm niềm đâu tận cùng). Rồi lại tìm về góc phố quen. Chỉ là.