Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Minh; Thanh Lan (trước 75)
1. Xinh sao xinh quá đôi má cô em tròn. Xinh sao xinh quá cô gái lúc chưa chồng. Dậy thì phơi phới như đóa là đóa hoa hồng. Dậy thì phơi phới chim hót là hót bên song. Xinh sao xinh quá non nước thân yêu này. Hoa niên.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang (trước 75); Thái Thanh & Anh Ngọc (trước 75); Anh Ngọc (trước 75); Khánh Ly
Để lại cho em này nước non mình. Để lại cho em một nước đẹp xinh. Một miền oai linh hiển hách. Chỉ còn dư vang thần thánh. Để lại cho em hèn kém của anh. Để lại cho em cuộc sống mệt nhoài. Để lại cho em hồn nước tả tơi.
Tác giả: Đỗ Kim Bằng
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ
Trời đã khuya rồi đấy, trăng chênh chếch xuyên ánh qua mành, trời dã khuya rôi đấy, mưa trên xóm xa ánh đô thành. Đường ngoài kia không xôn xao, không đẹp vì đèn màu. Ôi! Đường dài hun hút với đêm thâu. Bước chân ai qua.
Tác giả: Hoài Phong
(Lý giao duyên) Ngắm. Cánh hoa… rơi. Nghe lòng đau… nhói. Xuân mới đang… kề. Mà tôi vẫn chưa… về. Thương nhớ quê… xa. Nghe câu hát dân… ca. Sâu lắng trong… ta. Đêm xa nhà mình ta. Lúc xuân về. Lòng nặng ưu tư. Mấy năm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Khương
Cần thơ gạo trắng nước trong. Ai đi đến đó lòng không muốn về. Cần thơ có bến ninh kiều. Có dòng sông đẹp có nhiều giai nhân. Nhìn xa em gái trắng xinh. Tóc đen mướt quá làm tôi chạnh lòng. Hỏi em em ở nơi nào.
Tác giả: Chưa Biết
Mẹ ơi hôm nay con mẹ sẽ không về. Làm một đứa con ngoan thật là không dễ. Đường phố bụi bậm vẫn còn quá vui. Tiền bạc không đủ nhưng vẫn vung tay quá túi. Bởi vì con thích chơi trội với người ta. Không thích ở nhà.
Tác giả: Phạm Duy
Này mặt trời nhỏ bé phương Nam. Mặt trời từng sưởi ấm cô đơn. Cho ta bay ngang qua lửa đạn. Cho quê hương yên vui ngày loạn. Này mặt trời hãy khóc đi thôi! Vì người tình của nắng lên ngôi, con chim xanh bao la tình.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Từ ngày xuất hiện CoVi. Dân tôi thống khổ chỉ vì nhiễm lây. Bởi dịch bệnh phơi bày ra đó. Khiến muôn người khăn khó bất an. Hỡi đâu giây phút thanh nhàn. Bao giờ mới thấy thời gian yên bình. Khắp mọi chốn thất kinh hoảng.
Tác giả: Văn Giảng
Chiều ơi, nắng vàng phai màu rồi. Gợi nhớ quê hương bên trời xa. Phiêu lưu bao ngày qua. Say vui trên đường xa bao la... Thôi ta đi cùng nhau vượt rừng. Tiếng hô lướt dồn dồn chân ta hăng. Vui say sưa nhìn mây vờn.