(Lý giao duyên) Ngắm 
cánh hoa… rơi.
Nghe lòng đau… nhói.
Xuân mới đang… kề.
Mà tôi vẫn chưa… về.
Thương nhớ quê… xa
Nghe câu hát dân… ca
Sâu lắng trong… ta.
Đêm xa nhà mình ta
Lúc xuân về 
lòng nặng ưu tư
Mấy năm rồi 
biền biệt miền xa…
5 _ Đất khách đêm xuân
tôi ngắm cánh hoa rơi 
mà âm thầm lau lệ…
Xuân mới đang sang 
cho đất trời trẩy hội 
sao chỉ mình tôi 
oằn nặng gánh thương… sầu.
Lặng đếm thời gian 
như nước chảy qua cầu.
Ai xa xứ 
chẳng mong ngày sum họp
Trong ngày tết quê nhà 
bên mẹ bên cha.
Nhớ cây cầu nhỏ quê mình 
nhớ bến nước cây đa.
Nhớ em gái nhỏ 
áo bà ba xinh xắn.
Những buổi trăng lên 
cất cao bài vọng cổ
Xao xuyến hồn ai 
câu hò lý quê mình.
(Lý Sâm Thương) Nghe nhói 
đau trong tim
Nặng niềm riêng, 
người con xa xứ
Đêm trắng đêm nơi đây 
một mình tôi 
ngồi đếm sao rơi
Buồn phận đời bôn ba
Nhiều năm qua 
cách xa quê nhà.
Còn lại gì trong ta
Mùa xuân qua 
nỗi đau thêm già.
6 _ Ai nhớ thương ta 
một người con xa xứ
Đất khách tha hương 
trong đêm tối lạc loài.
Xuân về trên khắp đất trời
Người người sum họp 
nhà nhà yên vui.
Mình tôi thui thủi mình tôi
Đêm xuân đất khách 
ngậm ngùi nhớ quê.
Hoài Phong
26/12/2019