Tác giả: Thi Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Thùy An
Bài tình thơ em viết cho riêng anh. Một bài thơ trong bóng tối mong manh. Chiêm bao hiện về ru anh tròn giấc ngủ. Một nụ hôn em gởi cho riêng anh. Là tình em trên con sóng tung tăng. Theo anh trọn đời dù năm tháng rêu.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Trên đồng lúa vàng, một bầy sơn ca. Trên đồng lúa vàng, chỉ mình đôi ta. Chỉ mình đôi ta, nhìn mây mây ngập ngừng. Nhìn chim chim ngại ngùng, mình nhìn nhau. Nhìn được lòng thẹn thùng. Trên má đôi má em hồng hồng.
Tác giả: Thi Hạnh
Ta còn lại gì đây trên đôi tay gầy guộc. Ta còn lại gì đây trong tháng ngày rét buốt. Ta còn lại gì đây nửa mùa thương yêu cũ. Đã hết rồi , đã hết rồi, bản tình cuối... không nhau. Anh bước vào đời em, như tia nắng trong.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75)
Một chiều chia ly, anh bước ra đi , em ước mong chi? Một chiều anh đi câu hát phân ly mưa ướt đôi mi. Nghe mưa rớt trên đường dài. Lá úa rơi vườn ngoài anh vẫn đi đi miệt mài. Vừng trăng lên gối ai đã chia đôi đem.
Tác giả: Trần Viết Tân & Thơ Nguyễn Thị Đạo Tính
Đôi khi con chuồn chuồn bất chợt. Đậu xuống cành rào. Để những chiếc gai run rẫy. Đôi khi ngọn gió hoang bất chợt. Đùa giỡn bên làn áo mỏng. Thiếu nữ rùng mình. Chàng trai rùng mình. Đôi khi cơn mưa rào bất chợt. Giận hờn.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Khang Lê
Ngày ngày tôi đạp xe. Quanh quanh hồ Trúc Giang. Đi qua cổng trường. Những tà áo trắng vẫy tay. Gọi tôi vào mua, mua bong bóng bay. Năm ấy tuổi tôi đã biết, ngại ngùng chuyện gái trai…. ***. Nhìn nhìn đôi mắt ai. Xinh.
Tác giả: Trần Thị Duyên
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Xuân Mai
Mùng 8 tháng 3 em ra thăm vườn. Chọn một bông hoa xinh tươi tặng cô giáo. Nào bông nào đẹp, nào bông nào xinh. Muốn đến thăm cô tung cánh hoa ra nào. Mùng tám tháng ba em ra thăm vườn. Chọn một bông hoa xinh tươi tặng.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Như Mai; Quốc Đại; Sơn Ca; Mỹ Huyền; Thanh Thư
Tôi yêu, yêu cô con gái với mái tóc huyền, má lúm lúm đồng tiền với nốt nốt ruồi, ruồi duyên, người hay bỗng tiên tiên nơi địa đàng. Tôi yêu tiếng nói lẳng lơ ... làm sao mà êm, êm thế, phải chăng lời thơ trong gió, tiếng.