Tác giả: Thanh Triết
Ca sỹ thể hiện: Linh Lê
Xa em thôi đành xa em. Xa mối duyên tình đầy trái ngang. Anh về tổ ấm đêm nay còn em trên bước đường dài. Cách chia đôi bờ sầu nhớ. Cho nhau bao ngày yêu thương. Đôi bóng không rời dù phút giây. Bên hàng liễu rủ si.
Tác giả: Chưa Biết
Gió về ngàn phương. Hoàng hôn lắng chìm u buồn. Úa vàng hoen nhuốm. Vầng trăng khuyết mây sầu vương. Trăng thu ngày nao. Đôi bóng kề lời trao ân ái. Ngày thắm chóng phai. Dưới trăng này. Bóng ai năm xưa còn đâu.
Tác giả: Vũ Thái Huy
Chỉ còn lại vầng trăng. Đường xưa tròn bóng lá. Tình yêu ngỡ vĩnh hằng. Bông một ngày xa ngái. Em em giờ xa mãi. Tình trong anh vẫn rằm. Biết em giờ kỷ niệm. Đã vây tròn tháng năm. Anh về lại mùa thu. Lá vàng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lan Nhi
Em về thăm trường cũ mùa thu đứng rưng buồn. Ngậm ngùi lòng cô xứ thấy đời bỗng như sương. Em nhớ ngày đi học mẹ gửi cô giáo làng. Em chưa ngồi đã khóc. Một thiên đàng thênh thang. Bây giờ thu tháng chín. Tiếng chim hót.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Ái Linh & Thiên Hùng
I - Lớp SẦU :. 1- (------) (------). (------) Tiếng tơ rung (oan). Giữa đêm trường (xề) thiết tha (liu).----. Gợi mạch sầu (xề).---- xót kiếp ly hương (liu). 2- Ngóng trông (oan) ngày tháng (ú).----. Phút giây đoàn tụ (xệ).
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Hải Lý; Kim Anh; Giao Linh; Hương Lan; Trúc Mai (trước 75); Thanh Lan (trước 75); Tuấn Anh
Đường vắng lặng lẽ đi bên nhau nhìn sao rơi âm thầm. Lạnh lùng bước chân lạnh lùng reo giữa phố khuya buồn tênh. Đừng nhắc bao phút vui xưa nghe lòng bâng khuân dâng sầu. Giờ đây cố quên là hơn phai rồi ngày xưa. …Tiếng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Oanh
An Giang miền quê hương của cây xanh, bóng dừa. An Giang hàng cau thưa đứng nghiên nghiên bên cầu. An Giang thuyền ngược xuôi suốt con sông hiền hòa. Ai đến thăm quê hương tôi lòng không nỡ xa chỉ vì tình người. Kìa đàn cò.
Tác giả: Nguyễn Hữu Nghĩa
Nhanh. Người nằm xuống nơi giáo đường, quên ưu phiền trong tâm hiền. Người nằm xuống nghe quay cuồng, mong cho người yêu thương đời. Bóng dài nào đã xua bóng tối ! Người nằm xuống trên cát vàng, bên cây đàn quên.