Tác giả: Chưa Biết
Vậy là kẻ thù đã cướp mất của anh một đứa em đã cùng anh chung sống trọn thời thơ ấu. Nó sẽ giết hại đời em và làm em sẽ khổ còn anh lại phải cuối đầu buồn bã với tương lai....... Anh sợ rằng em dạy khờ với người.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Bonnuer Trinh
Người bỏ đi một sớm anh có hay trăng trong lòng em bao giọt đắng. Một mình em lạc nối anh đã xa em thật rồi đời bao nổi trôi. Trông chênh hoang vắng bao nhiều đêm trắng. Giọt nắm nơi đâu làm sương răng mù khơi. Dòng sông xưa.
Tác giả: Trường Nguyên
Nam: Út ơi, em đi đâu chờ anh đi với. Nữ: Uả, lại gặp anh hai ở đây, anh hai đi đâu vậy? Nam: Anh đi tìm Út, lúc nảy anh có đến bến đò. Nhưng người ta nói Út nghỉ luôn rồi. Anh mới vội đi tìm Út nè. Nữ: Anh.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Khánh
Ca sỹ thể hiện: Tina Ngọc Nữ
Trên bến hẹn hôm nào, cùng bước đi dạo, tình yêu vừa trao. Đẹp như mây tím chiều, tựa hình trái tim yêu. Mộng mơ giữa trời, nghe hồn say đắm bên người. Mà quên tháng năm trôi, chẳng hay đời thay đổi. Nơi bến đợi bây giờ,
Tác giả: Võ Thanh Bình
Có nhiều đêm ta bỗng nhớ quê nhà. Nhớ con đò, nhớ dòng sông, nhớ nón lá nghiêng che. Nhớ hàng me, vi vu gió gọi những trưa hè. Nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ các em thơ, nhớ mái trường một thuở mộng mơ, hồn nhiên yêu dấu. Có.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lâu lắm không về thăm lại dòng sông quê hương. Có lũy tre xanh, có mái nhà tranh, thôn xóm an lành. Có những con người làm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thiên Trang
Ta mơ về bên dòng sông tuổi ngọc. Dòng sông mênh mông ru Huế mặn nồng. Ru những thương đau sông mềm môi dỗ. Ru nỗi ngậm ngùi binh lửa tang thương. Ta mơ về có em ngồi xoã tóc. Giặt áo bên sông, sóng vỗ nụ cười. Ta làm.
Tác giả: Tiến Luân & Phố Thu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan & Thanh Tuyền
1. Con nước trôi theo dòng. Câu nhớ thương trong lòng. Xuồng ai chèo bến sông. Mà nỗi lòng nhớ mong. Câu hát xưa nay đâu ai nhớ thương nhớ thương ngàn năm. Người đi giấc mơ tan rồi tình tôi.
Tác giả: Quốc An
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Vi & Diễm Sương & Myra Trần
1 Hát Với Dòng Sông. Mỗi khi chiều về, em ngồi hát bên dòng sông. Dòng sông nơi xa xôi, nơi đất khách quê người. Từng chiều em hát cho vơi đi nỗi buồn. Nỗi buồn của em, người lữ khách tha phương. Thời gian dần trôi, em lớn.