Tác giả: Quốc Bảo
Từ chốn xa vời ngừơi về như giấc mơ. Mơ về với môi cười về êm như tơ. Nắng lên soi vào đời. Tình yêu ấm nắng. Cho bồi hồi và ngất ngây lạ. Gót chân em nhẹ nhàng. Tựa như bay lướt trên con đường vàng. Với hoa trên tay.
Tác giả: Quốc Dũng & Đức Minh
Ngây ngất tình em trong nắng dại. Trót đã yêu thầm biết yêu ai. Nắng có trải dài trong khóe mắt. Cho linh hồn rực sáng đêm dài. Say khúc tình ca trong nắng dại. Nắng đã lên rồi, hỡi em yêu! Nắng có trải dài trong.
Tác giả: Hoàng Khai Nhan
Mùa nào mùa em đến , chiều vàng khép đôi vai. Đưa em đường phố dài , lời thầm trên bóng cây. Ngày xưa ngày qua đó , tóc ngắn như chiều mưa. Tay đan lối em về , tình trầm đã say mê. Em đi vào đời bằng mùa hạ. Em đến.
Tác giả: Nguyên Phan
Tôi cho người chút hồng sương mai. Người khơi tôi những nhánh sông dài. Tôi ven rừng giỡn đùa cỏ dại. Người cho men rượu đắng cung sầu. Tôi trao người một vầng trăng yêu. Người mang tôi những áng mây chiều. Người qua.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Em ươm gió lạ thổi đêm đông. Rót chén tương giao giọt ấm nồng. Hồi sinh nguồn gió rừng hoang sống. Lay chuyển đồi thông, thức núi sông. Em từ định kiếp áo hoang sơ. Nương gót chân thơ ánh nguyệt mờ. Một hôm bẻ khoá.
Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Chiều nghiêng ngã bóng hiên nhà. Đàn chim ríu rít vụt xa bay ngàn. Giật mình hạ đã sang trang. Hàng cây phượng vũ ngập tràn cánh hoa. Nắng trong veo, thấu lụa là. Đong đưa tà áo lòng ta thẹn thùng. Dù cho một thoáng mông.
Tác giả: Trần Thanh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Mắt Ngọc; Mắt Ngọc
Mỗi chúng ta dường như trẻ thơ, thích hát ca và rong chơi hoài, lướt gót chân nhẹ như phím đàn, sáng ánh sao tim ta. Đến những nơi chân trời rộng, những ước mơ màu xanh. Đến với nhau chân tình thiết tha, hát mãi câu.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lam Trường
Cô em xinh đẹp như hoa thắm. Rong chơi trên đường vui gót chân. Ði ngang qua mà sao không thấy. Anh đây đang nhìn chăm chú theo. Anh mong cho làm sao được biết tên em. Dù chẳng thân quen với nhau. Em ơi hãy chờ anh.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Đây khúc hát mùa thu, vang trong lòng phố. Rót sâu vào nỗi nhớ, từng giọt mưa quen. Em về bến sông Sein, anh qua lối cũ. Thoảng thơm mùi hoa sứ, chiều lên chiều lên. Theo gót chân em, cúc vàng gót nhỏ. Đường xôn xao.