Tác giả: Isaac Thái
Ca sỹ thể hiện: Bùi Caroon
Cuộc đời không phải là cuốn phim. Đừng chờ đợi ai đó sẽ đến đây bên mình. Và viết lên một happy ending. Cho đôi mình. Ngày mình còn yêu nhau đẹp biết bao. Từng hẹn thề trăng sao và núi cao sông dài. Giữa chúng ta sẽ có.
Tác giả: Phạm Thế Mỹ
Đường về thôn em duyên dáng bên ven sông con thuyền xuôi mái. Nhịp cầu băng qua men lối đi quanh co, ngõ hoa nối dài. Nhà em cuối xóm ghép đôi mái tranh nâu trăng cài trước sau. Có tằm mến nương dâu, Có trầu vấn vương.
Tác giả: Huỳnh Nhật Tân
Ca sỹ thể hiện: Châu Gia Kiệt
Ghen, vì yêu nên anh ghen. Ghen, vì yêu nên tương tư. Chớ cho ai cầm lấy đôi bàn tay. Đừng cho kẻ lạ đi về chung một lối. Đừng cho bóng hình chen lấn tim em. Ghen, vì yêu nên anh ghen. Ghen, vì yêu nên xanh xao. Mắt.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Nào người yêu, giã từ ác mộng. Ta đưa nhau tới cõi địa đàng. Về một nơi sông dài nước rộng. Ta yêu nhau trên bãi cỏ hoang. Nào người yêu xin đừng e ngại. Nơi ta đi, chó sói ngủ vùi. Một đàn nai mắt huyền thơ dại. Theo.
Tác giả: Nguyên Thông
Thân tâm ta một giòng sinh diệt, tâm suy tư tạo thành nên nghiệp, tâm như mây lao xao trước gió, tâm không lặng làm người khổ đau. Thân tâm ta một giòng sinh diệt, tâm suy tư tạo thành nên nghiệp, tâm như mây.
Tác giả: Nguyễn Vĩnh Tiến
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Khuê
Hoa cỏ phù du người gạn tình tư trèo lên đỉnh đồi. Gặp ngôi nhà cũ nắng gặm tường vôi. Hoa vàng một thời hoa vàng một thời hoa vàng một thời. Lần theo đường nhỏ mơn man chuyện cũ. Ngó cành gai khô mùa màng trôi chảy.
Tác giả: Giáng Son
Ca sỹ thể hiện: Thu Phương
Tháng giêng hoa đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi. Tháng hai hoa ban ngập tràn, tím biếc những gương mặt phố. Tháng ba bất chợt một ngày, trắng tinh hoa sưa về đây. Tháng tư loa kèn mỏng manh, những góc phố con đường.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Thái Lan)
Ca sỹ thể hiện: The Bell
Có người em gái. Mới yêu lần đầu nên lắm mộng mơ. Suốt ngày em hát thật yêu đời. Ngắm mình trong gương mỉm cười. Thế rồi người yêu đến thăm. Thẹn thùng không nói một câu. Cứ ngồi yên đấy mà sao hồn. Như lạc đi mất.