Tác giả: Hà Bích Vân
Ca sỹ thể hiện: Hà Bích Vân
Ngày con sinh ra ngày mẹ vui pha lẫn lệ sầu. Ngày con sinh ra mẹ giã từ mộng ước thanh xuân. Đời người con gái bến trong, bến đục khôn lường. Một khi duyên lỡ hỏi đời còn có chi vui? Bờ vai thon thon, giờ nặng mang bao.
Tác giả: Út Bình Điền
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền
NÓI LỐI. Mẹ thường nói với con:. Khi cha mất con còn nằm trong bụng mẹ. Có con rồi , NỘI cho mẹ con mình ra ở ngoài bưng. Tay ôm con mà nước mắt mẹ rưng rưng. Nhìn túp lều nhỏ mưa lùa gió tạt. VỌNG CỔ. Câu 1: Con được lớn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Trúc
Người yêu anh ơi, anh có biết chăng em buồn ? Người yêu anh ơi, sao vẫn cố tâm lặng im ? Một thoáng bối rối, tiếng yêu trên môi. Cớ sao ngại ngùng chưa nói ? Để thấy tiếc nuối, em về một mình. Nghe chiều nằng nặng.
Tác giả: Trường Sa
Ca sỹ thể hiện: Duy Khánh (trước 75); Hoành Oanh
Hoàng Thành xa đường núi sông ta cách trở với người. Tôi quên sao chốn son vàng có một nàng Tôn nữ. Ngày xưa ấy tôi với nàng những chiều bờ Hương giang. Những khi trong vườn quyên Hoàng hoa nở. Nam Giao chiều ướt lệ trời.
Tác giả: Tôn Thất Lập
Ca sỹ thể hiện: Khánh Du; Thanh Thúy
Từ lâu quên hát. Tiếng ca xin đời cho loài phù dung nở. Khi em chưa mở mắt. Tóc sẽ xanh cho đời già. Xin lời nói khoan dung. Mẹ tiễn con đi viễn xứ. Cuộc đời nào đó anh sống và chết trong cô đơn. Xin sẽ không có.
Tác giả: Lời Thích Giác Thanh & Nắng Chiều
Ca sỹ thể hiện: NgưoiDepDiamond; Beat Karaoke (Beat)
Con đến thăm sư bước chân về chùa. Lặng nhìn chùa xưa xơ xác bên nương. Chân bước ưu tư sao thấy thương hoài. Nhớ sao là nhớ pháp từ ngày xưa. Ðây đó trước sau dáng sư gầy gầy. Lời vàng thầy khuyên con gắng tu tâm. Trên.
Tác giả: Vinh Sử
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu; Mai Thiên Vân; Bảo Khánh
Đường cha đi giông bão chông gai. Để đường con nhung gấm trang đài. Mà sao con đi vấp ngã hoài. Để cha miệt mài ôi thương quá cha ơi. Nhờ công cha như núi Thái Sơn. Rèn luyện con gian khổ không sờn. Mà sao con vẫn mãi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Thiên Trang
Từng hạt mưa vẫn rơi rơi trên con đường xưa ... Giọt nước mắt vẫn cay cay hoen trên bờ mi, giờ anh có nhớ đôi ta, những yêu thương trao về nhau. Thật hạnh phúc ngỡ sẽ không lìa xa. Giờ anh đang phương trời nao anh có.