Tác giả: Minh Nhật & Trần Trang
Có lúc lặng nghe nỗi buồn lên trong tim. Anh ơi một ngày xa cách tưởng như năm tháng dài. Thứ bảy này anh có về không. Thứ bảy này anh có về thăm. Anh mong từng giây từng phút khi cuối tuần. Thứ bảy này anh sẽ về thăm em.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Bích Hiền; Thụy Long; Thùy Chi
HÈ CUỐI. Nhạc và lời : NGUYỄN THANH CẢNH. Hòa âm và Piano : NGUYỄN ÁNH 9. Trình bày : BÍCH HIỀN. Mùa Xuân qua mau Tiếng ve gọi hè. Xao xuyến sân trường chia ly. Bàn tay xinh xinh vin cành phượng thắm. Dịu dàng mái tóc.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Quang
Nếu lỡ hết yêu thì coi như mình hết duyên rồi. Nếu lỡ hết yêu thôi như là kỉ niệm ngày qua. In dấu thời gian tóc phai màu, còn gì cho nhau lỡ nhịp cầu. 2 đứa không thành thôi đành dang dở người ơi. Nếu lỡ hết yêu thì.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Dung & Thiên Trang & Phương Hồng Quế
Lòng buồn dạt dào. Nhớ hôm nào xuôi miền trung. Chuyến xe đêm anh gặp em. Môi em đang xuân nhưng mắt buồn ngấn lệ trần. Chuyện đời sầu đắng, vấn vương đôi má dịu hiền. Áo em màu tím. Đậm đà vì là.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nathan Lee
1. Chiều đang dần buông lòng như buồn hơn lặng nghe tiếng gió vi vu một mình. Nhìn ánh hoàng hôn toả bóng hồ soi hồn như tê tái vì thương nhớ ai. Ngày ta gặp nhau ở nơi trời cao làn môi xinh xắn khi anh thoáng nhìn. Rồi em.
Tác giả: Minh Kỳ
Ca sỹ thể hiện: Chế Linh; Tuấn Ninh (2 lời)
Chiều nay chuyến xe đi khi bóng ngả xế tà. Nhịp xe lướt nhanh nhanh dồn khúc vang quân hành ca. Nhắn em ơi đừng thương, chí trai anh ngàn phương. Về đi sao cho thắm nương dâu, đẹp mảnh vườn. Đến mai anh về giữ sao cho vẹn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hứa Như Ý
Thành phố nào nhớ không em? Nơi chúng mình tìm phút êm đềm. Thành phố nào vừa đi đã mỏi. Đường quanh co quyện gốc thông già. Chiều đan tay nghe nắng chan hòa. Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em. Mắt em buồn trong sương chiều. Anh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh & Thế Anh
Đợi người về về đông thật đông. Ta kết rơm sửa lại mái nhà. Nhà của ta bỏ phế bao năm. (Nhà của ta bỏ phế bao năm). Đợi người về trong đêm rét mướt. Đốt cây khô ngồi sát bên nhau. Sẽ không lạnh khi trời lập đông. (Sẽ.