Tác giả: Chưa Biết
Vì ham mê giàu sang, em bán đi hạnh phúc đời mình. Rồi em theo cuộc chơi, mà chẳng ai xem là cao quý. Để hôm nay mình em, thầm khóc cho quãng đời tăm tối. Em đã mang căn bệnh thế kỷ. Ngồi trong đêm quanh hiu, em tiếc.
Tác giả: Mạc Phong Linh & Mai Thiết Lĩnh
Tôi kể người nghe đời Lan và Điệp một truyện tình cay đắng. Lúc tuổi còn thơ tôi vẫn thường mộng mơ đem viết thành bài ca. Thuở ấy Điệp vui như bướm trắng say đắm bên Lan, lan như bông hoa ngàn thương yêu vô vàn nguyện thề.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quách Tuấn Du
Đừng lụy đồng tiền, tiền không mua được hạnh phúc đâu. Đừng lụy vì tiền, tiền che tâm ta mờ lối đi. Đồng tiền mình làm bằng công lao sức lực chính ta. Tiền quang minh, tiền trong sáng, lương tâm ta bình an. Đừng lụy đồng.
Tác giả: Tuấn Cò
Nhớ Cha âm thầm từng đêm. Con cầu xin thế gian thương tình. Cho mình thấy mặt người Cha. Ôi.. từ bé đến nay. Vẫn chưa được gặp người. Đêm ngày hằng mong Cha ơi. Hãy về tìm con. Con khờ tội chi hỡi Cha. Mà nhẫn tâm để con mồ.
Tác giả: Nhạc Hoài An, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Cha Đề Xá, Mẫu Thân Sà-ri. Cha luận sư, biện thuyết hơn người. Vương Xá Thành, Ấn Độ ngày xưa. Gia đình trưởng giả quá sang. Trong làng có lễ nguyện cầu. Ông Đề Xá, biết tin mừng vui. Khi hiền thê, đã có mang rồi. Sanh.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa) [Lời Việt: Thầy Pháp Hòa]
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Một ngày sống vui bên mái gia đình. Nói sao cho vừa hết niềm an lành. Lạy Phật cầu xin mãi như ngày nay. Đừng ai trách nhau mà cần hiểu nhau. Thế gian này, sao nhiều cay đắng. Tại chúng ta chẳng biết yêu thương nhau.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Minh Nguyễn
Ngày tháng nào bóng cha yêu. Chiều mưa về lạnh buốt vai gày. Dù biết rằng vì con tất cả. Dù thương đau đời chẳng lo ngại. Chỉ mong sao con lớn thành người. Với xã hội thật thà nghe con. Biết thương người chớ dối lòng hay dối.
Tác giả: Chưa Biết
Chuyện tình dở dang 3 năm đậm hương nồng,sao mà người đành tâm quên đi mối tình ta,sao nỡ gieo chi tình yêu bằng trót lưỡi,tan nát tim này làm người vui phải không ? Rồi người bỏ đi yên vui lập gia đình,lòng này quạnh đau.